Những bài thơ trào phúng của Hồ Xuân Hương đáng suy nghẫm

Cập nhật: 10/10/2024

Những bài thơ trào phúng của Hồ Xuân Hương

1.

Dưới đây là một số bài thơ trào phúng cực hay của nhà thơ Hồ Xuân Hương - bà chúa thơ Nôm mà bạn có thể tham khảo.

Bài thơ: Đánh cờ

Chàng với thiếp đêm khuya trằn trọc
Ðốt đèn lên đánh cuộc cờ người
Hẹn rằng đấu trí mà chơi
Cấm ngoại thuỷ không ai được biết

Nào tướng sĩ dàn ra cho hết
Ðể đôi ta quyết liệt một phen
Quân thiếp trắng, quân chàng đen
Hai quân ấy chơi nhau đà đã lửa

Thoạt mới vào chàng liền nhảy ngựa
Thiếp vội vàng vén phứa tịnh lên
Hai xe hà, chàng gác hai bên
Thiếp thấy bí, thiếp liền ghểnh sĩ

Chàng lừa thiếp đương khi bất ý
Ðem tốt đầu dú dí vô cung
Thiếp đang mắc nước xe lồng
Nước pháo đã nổ đùng ra chiếu

Chàng bảo chịu, thiếp rằng chẳng chịu
Thua thì thua quyết níu lấy con
Khi vui nước nước non non
Khi buồn lại giở bàn son quân ngà.

Bài thơ: Vịnh đời người

Trăm năm ba vạn sáu ngàn ngày
Dẫu có ngàn vàng khó đổi thay
Trong núi ngàn năm cây vẫn có
Dưới trần trăm tuổi dễ không ai

Nghĩ đường danh lợi lòng thêm chán
Thấy kẻ gian ngoan bụng lại đầy
Đắng xót ghê thay mùi tục lụy
Bực mình theo Cuội tới cung mây.

Bài thơ: Vịnh cái quạt

Mười bảy hay là mười tám đây
Cho ta yêu dấu chẳng dời tay
Mỏng dày từng ấy, chành ba góc
Rộng hẹp dường nào, cẵm một cay

Càng nóng bao nhiêu thời càng mát
Yêu đêm chưa phỉ lại yêu ngày
Hồng hồng má phấn duyên vì cậy
Chúa dấu vua yêu một cái này.

Bài thơ: Hỏi trăng

Một trái trăng thu chín mõm mòm
Nảy vừng quế đỏ đỏ lòm lom!
Giữa in chiếc bích khuôn còn méo
Ngoài khép đôi cung cánh vẫn khòm

Ghét mặt kẻ trần đua xói móc
Ngứa gan thằng Cuội đứng lom khom
Hỡi người bẻ quế rằng ai đó
Đó có Hằng Nga ghé mắt dòm.

Bài thơ: Bỡn bà lang khóc chồng

Văng vẳng tai nghe tiếng khóc gì
Thương chồng nên nỗi khóc tì ti
Ngọt bùi thiếp nhớ mùi cam thảo
Cay đắng chàng ơi vị quế chi

Thạch nhũ, trần bì sao để lại
Quy thân, liên nhục tẩm mang đi
Dao cầu thiếp biết trao ai nhỉ
Sinh ký chàng ơi, tử đắc quy.

Bài thơ: Đá ông bà chồng

Khéo khéo bày trò tạo hoá công
Ông chồng đã vậy lại bà chồng
Tầng trên tuyết điểm phơ đầu bạc
Thớt dưới sương pha đượm má hồng

Gan nghĩa dãi ra cùng chị Nguyệt
Khối tình cọ mãi với non sông
Đá kia còn biết xuân già dặn
Chả trách người ta lúc trẻ trung.

Bài thơ: Thiếu nữ ngủ ngày

Mùa hè hây hẩy gió nồm đông
Thiếu nữ nằm chơi quá giấc nồng
Lược trúc lỏng cài trên mái tóc
Yếm đào trễ xuống dưới nương long

Đôi gò Bồng Đảo hương còn ngậm
Một mạch Đào Nguyên suối chửa thông
Quân tử dùng dằng đi chẳng dứt
Đi thì cũng dở ở không xong.

Bài thơ: Mắng học trò dốt I

Khéo khéo đi đâu lũ ngẩn ngơ
Lại đây cho chị dạy làm thơ
Ong non ngứa nọc châm hoa rữa
Dê cỏn buồn sừng húc giậu thưa!

Bài thơ: Mắng học trò dốt II

Dắt díu nhau lên trước cửa đền
Cũng đòi học nói, nói không nên
Ai về nhắn nhủ phường lòi tói
Muốn sống đêm vôi quét trả đền.

Bài thơ: Chế sư

Chẳng phải Ngô chẳng phải ta
Đầu thì trọc lốc áo không tà
Oản dâng trước mặt dăm ba phẩm
Vãi nấp sau lưng sáu bảy bà

Khi cảnh khi tiu khi chũm choẹ
Giọng hì giọng hỉ giọng hi ha
Tu lâu có nhẽ lên sư cụ
Ngất nghểu tòa sen nọ đó mà.