Các bài thơ trào phúng của Nguyễn Khuyến cực hay

Cập nhật: 10/10/2024

Các bài thơ trào phúng của Nguyễn Khuyến

1.

Dưới đây là một số bài thơ trào phúng của tác giả Nguyễn Khuyến - cây đại thụ trong làng thơ trào phúng mà bạn có thể tham khảo.

Bài thơ: Tiến sĩ giấy

Cũng cờ, cũng biển, cũng cân đai
Cũng gọi ông nghè có kém ai
Mảnh giấy làm nên thân giáp bảng
Nét son điểm rõ mặt văn khôi

Tấm thân xiêm áo sao mà nhẹ?
Cái giá khoa danh ấy mới hời
Ghế tréo lọng xanh ngồi bảnh chọe
Nghĩ rằng đồ thật hoá đồ chơi!

Bài thơ: Chừa rượu

Những lúc say sưa cũng muốn chừa
Muốn chừa nhưng tính lại hay ưa
Hay ưa nên nỗi không chừa được
Chừa được nhưng mà cũng chẳng chừa.

Bài thơ: Lời gái goá

Chàng chẳng biết gái này gái goá
Buồn nằm suông, suông cả áo cơm
Khéo thay cái mụ tá ươm
Đem chàng trẻ tuổi ép làm lứa đôi

Chàng tuổi trẻ chơi bời quên nhọc
Gái già này sức vóc được bao?
Muốn sao, chiều chẳng được sao
Trước tuy sum họp, sau nào được lâu?

Lấy chồng vốn nhờ câu ăn mặc
Chẳng ngờ rằng đói rách hổ ngươi
Vốn xưa cha mẹ dặn lời
Tư bôn lại phải kẻ cười người chê

Hỡi mụ hỡi, thương chi thương thế?
Thương thì hay, nhưng kế chẳng hay
Thương thì gạo vải cho vay
Lấy chồng thì gái goá này xin van!

Bài thơ: Ông phỗng đá

Ông đứng làm chi đó hỡi ông?
Mà trơ như đá vững như đồng!
Đêm ngày gìn giữ cho ai đó
Non nước đầy vơi có biết không?

Bài thơ: Muốn lấy chồng

Bực gì bằng gái trực phòng không?
Tơ tưởng vì chung một tấm chồng
Trên gác rồng mây ngao ngán đợi
Bên trời cá nước ngẩn ngơ trông

Mua vui, lắm lúc cười cười gượng
Giả dại, nhiều khi nói nói bông
Mới biết có chồng như có cánh
Giang sơn gánh vác nhẹ bằng lông.

Bài thơ: Làm ruộng (Chốn quê)

Mấy năm làm ruộng vẫn chân thua
Chiêm mất đằng chiêm, mùa mất mùa
Phần thuế quan Tây, phần trả nợ
Nửa công đứa ở, nửa thuê bò

Sớm trưa dưa muối cho qua bữa
Chợ búa trầu chè chẳng dám mua
Cần kiệm thế mà không khá nhỉ
Bao giờ cho biết khỏi đường lo?

Bài thơ: Anh giả điếc

Trong thiên hạ có anh giả điếc
Khéo ngơ ngơ ngác ngác, ngỡ là ngây!
Chẳng ai ngờ "sáng tai họ, điếc tai cày"
Lối điếc ấy sau này em muốn học

Tọa trung đàm tiếu, nhân như mộc
Dạ lý phan viên, nhĩ tự hầu
Khi vườn sau, khi ao trước, khi điếu thuốc, khi miếng trầu
Khi chè chuyên năm bảy chén, khi Kiều lẩy một đôi câu

Sáng một chốc, lâu lâu rồi lại điếc
Điếc như thế ai không muốn điếc?
Điếc như anh dễ bắt chước ru mà!
Hỏi anh, anh cứ ậm à.

Bài thơ: Cua chơi trăng

Vằng vặc đêm thu ánh xế chừng
Ham thanh, cua mới muốn chơi trăng
Nghiêng mai lách ngược qua dòng biếc
Ghé yếm bò ngang nhởn bóng hằng

Cung quế chờn vờn hương mới bén
Vườn đào thoang thoảng gió như nâng
Một mai cá nước cua vui phận
Trăng muốn tìm cua, dễ được chăng?

Bài thơ: Chợ Đồng

Tháng Chạp hai mươi bốn chợ Đồng
Năm nay chợ họp có đông không?
Dở trời, mưa bụi còn hơi rét
Nếm rượu, tường đền được mấy ông?

Hàng quán người về nghe xáo xác
Nợ nần năm hết hỏi lung tung
Dăm ba ngày nữa tin xuân tới
Pháo trúc nhà ai một tiếng đùng.

Bài thơ: Hoài cổ

Nghĩ chuyện đời xưa cũng nực cười
Sự đời đến thế, thế thời thôi!
Rừng xanh núi đỏ hơn nghìn dặm
Nước độc ma thiêng mấy vạn người

Khoét rỗng ruột gan trời đất cả
Phá tung phên giậu hạ đi rồi
Thôi thôi đến thế thời thôi nhỉ
Mây trắng về đâu nước chảy xuôi.

Bài thơ: Chế học trò ngủ gật

Trò trẹt chi bay học cạnh thầy
Gật gà gật gưỡng nực cười thay!
Giọng khê nồng nặc không ra tiếng
Mắt lại lim dim nhắm đã cay

Đồng nổi đâu đây la liệt đảo
Ma men chi đấy tít mù say
Dễ thường bắt chước Chu Y đó
Quyển có câu thần vậy gật ngay.

Bài thơ: Chế ông đồ Cự Lộc

Văn hay chữ tốt ra tuồng
Văn dai như chão, chữ vuông như hòm
Vẻ thầy như vẻ con tôm
Vẻ tay ngoáy cám, vẻ mồm húp tương

Vẻ lịch sự ai bằng thầy Cự Lộc
Vẻ cô đầu nói móc có vài câu:
Anh chẳng sang, mà cũng chẳng giàu
Hầu bao ních, rận bâu quanh chiếu

Khăn nhuộm lờ lờ mùi nước điếu
Nón sơn không méo cũng không tròn
Quần vải thô, ngại giặt ngả màu son
Giày cóc gặm, nhặt dây đàn khâu lấy

Phong lưu ấy, mà tình tính ấy
Đến cô đầu, vẫn thấy lả lơi bông
Xinh thay diện mạo anh hùng!