Trào phúng là gì? Một số bài thơ trào phúng hay nhất

Cập nhật: 10/10/2024

Trào phúng là gì?

1.

Trào phúng là một nghệ thuật đặc sắc, sắc bén nhằm phê phán mạnh mẽ bản chất giả dối và sự lố lăng, đồi bại của xã hội.

- Tham khảo SGK Ngữ Văn lớp 11 tập 1 trang 128 -

Một số bài thơ trào phúng hay nhất

2.

Tiến sĩ giấy

Cũng cờ, cũng biển, cũng cân đai
Cũng gọi ông nghè có kém ai
Mảnh giấy làm nên thân giáp bảng
Nét son điểm rõ mặt văn khôi

Tấm thân xiêm áo sao mà nhẹ?
Cái giá khoa danh ấy mới hời
Ghế tréo lọng xanh ngồi bảnh chọe
Nghĩ rằng đồ thật hoá đồ chơi!

Tác giả: Nguyễn Khuyến

Chừa rượu

Những lúc say sưa cũng muốn chừa
Muốn chừa nhưng tính lại hay ưa
Hay ưa nên nỗi không chừa được
Chừa được nhưng mà cũng chẳng chừa.

Tác giả: Nguyễn Khuyến

Muốn lấy chồng

Bực gì bằng gái trực phòng không?
Tơ tưởng vì chung một tấm chồng
Trên gác rồng mây ngao ngán đợi
Bên trời cá nước ngẩn ngơ trông

Mua vui, lắm lúc cười cười gượng
Giả dại, nhiều khi nói nói bông
Mới biết có chồng như có cánh
Giang sơn gánh vác nhẹ bằng lông.

Tác giả: Nguyễn Khuyến

Làm ruộng (Chốn quê)

Mấy năm làm ruộng vẫn chân thua
Chiêm mất đằng chiêm, mùa mất mùa
Phần thuế quan Tây, phần trả nợ
Nửa công đứa ở, nửa thuê bò

Sớm trưa dưa muối cho qua bữa
Chợ búa trầu chè chẳng dám mua
Cần kiệm thế mà không khá nhỉ
Bao giờ cho biết khỏi đường lo?

Tác giả: Nguyễn Khuyến

Vịnh đời người

Trăm năm ba vạn sáu ngàn ngày
Dẫu có ngàn vàng khó đổi thay
Trong núi ngàn năm cây vẫn có
Dưới trần trăm tuổi dễ không ai

Nghĩ đường danh lợi lòng thêm chán
Thấy kẻ gian ngoan bụng lại đầy
Đắng xót ghê thay mùi tục lụy
Bực mình theo Cuội tới cung mây.

Tác giả: Hồ Xuân Hương

Hỏi trăng

Một trái trăng thu chín mõm mòm
Nảy vừng quế đỏ đỏ lòm lom!
Giữa in chiếc bích khuôn còn méo
Ngoài khép đôi cung cánh vẫn khòm

Ghét mặt kẻ trần đua xói móc
Ngứa gan thằng Cuội đứng lom khom
Hỡi người bẻ quế rằng ai đó
Đó có Hằng Nga ghé mắt dòm.

Tác giả: Hồ Xuân Hương

Thương vợ

Quanh năm buôn bán ở mom sông
Nuôi đủ năm con với một chồng
Lặn lội thân cò khi quãng vắng
Eo sèo mặt nước buổi đò đông

Một duyên, hai nợ, âu đành phận
Năm nắng, mười mưa, dám quản công
Cha mẹ thói đời ăn ở bạc:
Có chồng hờ hững cũng như không!

Tác giả: Tú Xương

Than thân

Kể đã ba mươi mấy tuổi rồi
Tôi ngồi tôi nghĩ cái thằng tôi
Mấy khoa hương thí không đâu cả
Ba luống vườn hoang bán sạch rồi

Gạo cứ lệ ăn đong bữa một
Vợ quen dạ đẻ cách năm đôi
Bắc thang lên hỏi ông trời nhẽ:
Trêu ghẹo người ta thế nữa thôi?

Tác giả: Tú Xương

Ông trẻ già

Ngược đời! Có lắm hạng "ông ranh"
Đạo mạo làm ra mặt lão thành!
Trước mắt long lanh đôi kính trắng
Dưới cằm lún phún sợi râu xanh

Đứng ngồi khệ nệ oai nghiêm giả
Ăn nói màu mè đạo đức tuênh!
Động hé môi ra là thở hắt
Than cho thế thái với nhân tình.

Tác giả: Tú Mỡ

Nhắn nhủ ông nghị

Áo sa, khăn nhiễu, giầy ban
Kính trắng, gọng vàng, tay cắp cặp da
Ấy là ông nghị vùng ta
Xúng xa xúng xính đi ra hội đồng
Mấy lời nhắn nhủ cùng ông
Có ra hội đồng thì miệng phải to

Xin đừng khúm núm co ro
Nói không ra tiếng họ cho rằng đần
Cũng đừng ngẩng mặt tần ngần
Ngồi nghe diễn thuyết ngủ dần thiu thiu.

Tác giả: Tú Mỡ

Khoe lười

Anh em chớ bảo ta lười
Làm việc cho hay phải thức thời
Xuân hãy còn chơi cho phỉ chí
Hạ mà cất nhắc tất nhoài hơi

Thu sang cảm nguyệt còn ngâm vịnh
Đông lại hầm chăn tạm nghỉ ngơi
Chờ đến xuân sang ta sẽ liệu
Anh em chớ bảo ta lười.

Tác giả: Tú Mỡ