Tuyển tập thơ 8 chữ hay không thể bỏ lỡ

Cập nhật: 31/10/2024

Những bài thơ 8 chữ về quê hương

1.

Bài thơ Quê hương

Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới:
Nước bao vây cách biển nửa ngày sông
Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng
Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá

Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã
Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang
Cánh buồm trương, to như mảnh hồn làng
Rướn thân trắng bao la thâu góp gió…

Ngày hôm sau, ồn ào trên bến đỗ
Khắp dân làng tấp nập đón ghe về
"Nhờ ơn trời, biển lặng cá đầy ghe"
Những con cá tươi ngon thân bạc trắng

Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng
Cả thân hình nồng thở vị xa xăm
Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm
Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ

Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ
Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi
Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi
Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!

Tác giả: Tế Hanh

Bài thơ Trở lại quê hương

Tôi trở về một chiều hanh hao nắng
Dấu gót hài lấm tấm bụi đường xa
Đem lòng yêu ngọn Ấn với sông Trà
Nỗi xa quê vẫn mãi hoài thấp thỏm
Quê hương tôi nép bên dòng sông nhỏ
Mái nhà gianh khép bóng những hàng tre
Khói chiều lam rải xuống lối đi về
Gió nội đồng thơm lừng hương mái rạ
Làng tôi ở ruộng vườn xanh bát ngát
Nhà ông bà có mấy ngọn dừa cao
Hoa ngũ hương xanh đỏ khắp bờ rào
Đằng sau nhà hố bom bì bõm vịt
Làng tôi ở mỗi chiều khi gió vít
Sáo vi vu no gió những cánh diều
Đám trai làng thủ thỉ chuyện tình yêu
Làng bên kia có cô nàng xinh lắm
Làng tôi ở cạnh bên bờ xóm biển
Thuyền thúng chài trôi nổi khắp ven khơi
Nghe thoáng qua đâu đó tiếng ru hời
Giữa những hàng phi lao cần mẫn ấy
Tôi nằm đây nơi bờ đê ngày cũ
Mải miết nhìn đàn chim mải miết bay
Mùi mặn nồng lồng ngực khiến hồn say
Đàn chiền chiện, cánh bướm vàng, tiếng nghé
Tôi nằm đây nhớ về ngày xưa cũ
Thời trẻ thơ bắt ốc với lội đồng
Đến mai này liệu biết có còn không?
Mai xa quê sẽ đau lòng lữ thứ.

Thơ: Sưu tầm

Bài thơ Nhớ lắm quê hương

Nhớ làm sao, tiếng võng giữa trưa hè
Tiếng kẽo kẹt, ôi nghe mà thương lắm
Lời ru mãi, ngàn đời sau vẫn ấm
Mái tranh nghèo, sâu đậm nghĩa tình xưa

Gió thổi về, theo giọt nắng đong đưa
Mây lướt nhẹ, từng cơn mưa vội vã
Cau lại thắm, vườn trầu thêm xanh lá
Đã đến mùa, ra cấy mạ đi thôi!

Chân lấm bùn, thân ướt đẫm mồ hôi
Hồn thanh thản, cuộc đời không lo nghĩ
Đêm khuya vắng, tiếng côn trùng non nỉ
Như dặn lòng, bền bỉ với thời gian

Những hoàng hôn, mờ nhạt khói sương tan
Dừa soi bóng, trăng vàng in đáy nước
Quê hương đó, bao giờ ta tìm được
Đến bao giờ, dừng chân bước tha phương.

Thơ: Sưu tầm

Bài thơ Quê hương tuổi thơ tôi

Tôi sinh ra nơi miền quê duyên hải
Đất Hải Phòng mê mải cánh buồm nâu
Biển quê tôi rất đẹp và rất giàu
Hoàng hôn đến với một màu tím biếc

Thời gian trôi theo dòng đời hối tiếc
Bên mái trường ta học viết ngày xưa
Tháng Năm về mùa phượng đỏ đong đưa
Còn nhớ mãi chiều tắm mưa xóm nhỏ

Có nhiều hôm nắng chưa vờn ngọn cỏ
Cùng bạn bè theo gió thả diều quê
Bao năm rồi trong nức nở tái tê
Tìm ký ức đam mê ngày xưa ấy

Thời gian trôi như một dòng sông chẩy
Xa mất rồi ai tìm thấy được chăng
Nơi quê cũ ơi tình sâu nghĩa nặng
Tuổi thơ nào say đắm của ngày xưa.

Thơ: Sưu tầm

Bài thơ Tình quê

Nhớ không em thuở ấu thơ ngày ấy
Mình bên nhau khi diều giấy bay cao
Tuổi thơ xưa bên nỗi nhớ cồn cào
Còn mãi mãi đi vào trong kỷ niệm

Thời gian trôi những tháng ngày màu nhiệm
Vẩn vơ hoài còn ẩn hiện trong ta
Dù đi đâu anh vẫn nhớ quê nhà
Nhớ tuổi thơ những chiều tà bóng xế

Quê hương ơi tuổi thơ là như thế
Là chiều tà bóng xế thả diều quê
Bên bạn bè và những nỗi đam mê
Anh nhớ mãi câu thề thời thơ dại

Em đùa anh bao giờ mùa hoa cải
Nở hoa vàng ta phải chuyện trầu cau
Tuổi thơ ơi bên kỷ niệm úa nhàu
Còn nhớ mãi một màu tình quê cũ.

Thơ: Sưu tầm

Thơ 8 chữ về gia đình

2.

Bài thơ Nước mắt mẹ rơi

Cả cuộc đời mẹ một nắng hai sương
Lặng lẽ bước trên đường dù mưa gió
Bởi thương con mẹ lần mò vượt khó
Dù gian truân vàng võ chẳng nao lòng
Mẹ suốt đời như bong bóng trên sông
Năm tháng với nỗi lòng thương con trẻ
Bước chân đêm rồi nhẹ nhàng thật khẽ
Hôn thầm con! Nước mắt mẹ tuôn trào
Đến bây giờ hết bão tố nghiêng chao
Con thấu hiểu mẹ nào đâu còn nữa?
Mẹ buông tay theo gió mưa nương tựa
Hồn lang thang bay bổng giữa đất trời
Suốt cuộc đời con đứng gọi mẹ ơi!
Nhang lòng đốt với lời dâng kính mẹ
Hãy từng đêm về nhẹ nhàng thật khẽ
Thầm hôn con nước mắt mẹ đừng trào.

Tác giả: Cỏ Hoang Tình Buồn

Bài thơ Mẹ tôi

Có người mẹ hơn nửa đời tần tảo
Nặng trên vai chuyện cơm áo gạo tiền
Luôn nhẫn nại giữa dòng đời vạn biến
Nét nhân từ người sánh tựa cô tiên

Có người mẹ qua bao mùa giông bão
Lắm khó khăn da thô ráp chai sần
Đổi tuổi xuân cùng mồ hôi nước mắt
Cho con mình được khôn lớn thành nhân

Có người mẹ tấm lòng luôn rộng mở
Chở che con tha thứ lúc lỗi lầm
Dù phải nhận về mình bao cay đắng
Chẳng oán hờn vì hai chữ tình thân

Có người mẹ giờ đây không còn nữa
Bóng hình người mãi ngự trị tim tôi
Không giàu sang không uy quyền địa vị
Luôn yêu thương trân quý nhất trên đời.

Thơ: Sưu tầm

Thơ 8 chữ cực hay

Bài thơ Mẹ là tất cả

Về bên mẹ con lại thấy bình yên
Không lo lắng chẳng muộn phiền như trước
Khỏi đợi chờ, rồi còn lo cơm nước
Nén nỗi lòng cô độc bước trong đêm

Ở cạnh mẹ con hạnh phúc nhiều thêm
Mong buổi tối mẹ êm đềm giấc ngủ
Yêu thương con biết bao nhiêu cho đủ
Bao lỗi lầm chuyện cũ mẹ thứ tha

Ngồi với mẹ nhớ những ngày tháng qua
Bởi ích kỷ con rời xa mẹ mãi
Biết nhiều khi mẹ trầm tư khắc khoải
Giận con khờ chưa biết phải tính sao

Ngủ với mẹ gối đầu cứ ước ao
Thèm đùa giỡn như ngày nao còn nhỏ
Bên ngoài kia trăng đang dần sáng tỏ
Bao lời khuyên con lỡ bỏ ngoài tai

Để giờ đây tuổi xuân đã chớm phai
Con xin lỗi! Con đã sai mẹ ạ
Mẹ vì con lao tâm còn vất vả
Chỉ mẹ hiền là tất cả đời con!

Tác giả: Vũ Thắm

Bài thơ Con yêu mẹ

Con yêu mẹ từ lúc ở trong nôi
Nghe mẹ hát câu ru hời ngọt lịm
Khúc dân ca đằm thương như sắc tím
Tím biếc ân tình, tím mãi lòng thuỷ chung!
Con yêu mẹ yêu mãi đến vô cùng
Như sắc biếc trời lam yêu cánh én
Như lộc non chọn tình khi xuân đến
Ngày qua ngày lòng càng thấy yêu thêm!
Mẹ yêu ơi lòng con luôn dịu êm
Mỗi khi nghĩ về tuổi thơ bên mẹ
Sao ngọt ngào và lắng sâu đến thế
Mẹ mãi là Đức Phật giữa lòng con!
Mẹ yêu ơi dù núi lở non mòn
Dù trái đất không còn quay thêm nữa
Thì thẳm sâu trái tim con vẫn hứa
Chỉ tình mẹ là mãi mãi mà thôi!

Thơ: Sưu tầm

Bài thơ Mẹ

Tôi muốn dệt những vần thơ về mẹ
Ðể đọc lên cho nước mắt trào rơi
Vì có gì đẹp đẽ nhất trên đời
Thiêng liêng nhất phải chăng là tình mẹ

Những kỷ niệm xa xưa còn lưu dấu
Chiếc nôi êm tôi ngủ mẹ ngồi đưa
Hồn ca dao phảng phất giấc ban trưa
Mẹ tôi đã ru tôi vào sông núi

Những miếng khoai tôi ăn tranh phần mẹ
Ðói năm nào khổ cực quá mẹ ơi
Mẹ cho con, mẹ nhịn, mẹ vẫn vui
Giờ nghĩ đến tôi buồn khôn xiết kể

Nay dâng mẹ mấy vần thơ sầu muộn
Mẹ đi rồi kỷ niệm vẫn trong con
Trên thiên đàng con biết chắc mẹ còn
Theo sát bước chân con nơi trần thế.

Thơ: Sưu tầm

Lời nói dối cao thượng

Thuở còn thơ con thường nghe cha nói
Con ăn đi cha không đói đâu con
Lúc ăn xong nếu không hết vẫn còn
Cha ăn nốt, cha khen ngon đấy chứ

Khi lớn khôn con nhớ về quá khứ
Cha thường mang chiếc áo cũ vá vai
Đi dép lốp có lúc sút cả quai
Quần áo mới cha cất hoài không mặc

Cha nói mình thích mặc bền ăn chắc
Nhường hết áo quần vải vóc cho con
Cha bảo con cần quần áo đẹp hơn
Còn cha mặc áo rách sờn cũng được

Phải mưu sinh cha một mình xuôi ngược
Lo việc nhà lo việc nước việc dân
Cha luôn dạy con phải sống nghĩa nhân
Không lãng phí phải chuyên cần sớm tối

Mãi sau này con biết cha nói dối
Và biết mình đã có lỗi với cha
Cha là tấm gương chân chính thật thà
Vì nhường cho con mà cha nói thế.

Thơ: Sưu tầm

Bài thơ Xin cảm ơn mẹ

Dâng lên mẹ những bông hồng thắm đỏ
Tựa như dòng máu đỏ mẹ cho con
Đã bao năm mẹ bương chải, hao mòn
Nuôi con lớn, chỉ mong con thành đạt
Cảm ơn mẹ một tình yêu bát ngát
Lúc con khờ trôi dạt chốn tha hương
Dang cánh tay mẹ che chở mọi đường
Và ôm ấp trong tình thương tuyệt đối
Cảm ơn mẹ đã bao phen thứ lỗi
Con dại khờ nông nổi đã bao lần
Tấm lòng vàng rộng mở chẳng phân vân
Và bảo bọc đỡ đần khi nguy khó
Cảm ơn mẹ - người là vầng trăng tỏ
Dẫn soi đường mở ngõ đến tương lai
Cảm ơn mẹ bao tháng miệt mài
Cho con trẻ những ngày dài hạnh phúc!

Thơ: Sưu tầm

Bài thơ Tình thương của cha

Mấy mươi năm, làm người đi viễn xứ
Đã trải dài, tự gánh nặng đôi vai
Sống biển khơi, trong năm tháng ngày dài
Đêm trở gió, không lấy ai bầu bạn

Nước mắt rơi, nhớ về qua năm tháng
Quê hương buồn, thời bom đạn chiến tranh
Tuổi thơ tôi, dang dở sự học hành
Mẹ mất sớm, ba cam đành nặng gánh

Đôi vai gầy, những đêm đông giá lạnh
Nuốt tủi buồn, ba chắp cánh con bay
Cây cần câu, với chiếc giỏ hằng ngày
Thân gà trống, để nuôi con thay mẹ

Đêm không ngủ, bước chân ba nhè nhẹ
Để giấc tròn, cho con trẻ ngủ say
Nét in sâu, chảy xệ dưới chân mày
Bao lo lắng, nỗi đắng cay vất vả

Có những đêm, ba mang về giỏ cá
Không người mua, ba gánh cả đi thay
Đôi chân trần, không nón lá qua ngày
Mồ hôi đẫm, ba dạn dày sương gió

Ba của con ơi! Người ba thời đó!
Đã khổ nhiều, cơn khó nhớ làm sao
Mỗi bước đi, con khôn lớn tự hào
Ba vẫn mãi, như ngôi sao chiếu sáng.

Thơ: Sưu tầm

Bài thơ Xa gia đình

Ai đã từng là cánh chim phiêu bạt
Xa gia đình, lưu lạc tận nơi xa!
Mới thấu hiểu nhung nhớ lẫn xót xa
Khi xuân về, bên gia đình đoàn tụ
Mùa xuân đến như một lời nhắn nhủ
Xuân sum vầy, xuân nồng ấm yêu thương!
Mà giờ đây, ta phiêu bạt tha hương
Một mình ta lẻ loi nơi đất khách!
Nhớ gia đình ta úp mặt vào vách
Giọt ngắn dài, nhớ nhung lắm người ơi!
Rồi cảm giác lạc lõng và chơi vơi
Cứ như thế, một mình ta gặm nhấm
Nhớ quê hương, nhớ gia đình nhớ lắm!
Tết năm nao còn ở chốn quê nhà!
Bên gia đình ta có mẹ, có cha
Dẫu thiếu thốn nhưng chan hoà biết mấy
Xuân viễn xứ cảm giác là như vậy
Hẹn năm sau rồi con sẽ trở về!
Chẳng nơi đâu bằng hai chữ: Tình Quê
Chỉ nơi ấy mới cho mình tất cả.​

Thơ: Sưu tầm

Thơ 8 chữ về tình yêu

3.

Bài thơ Một chút yêu thương

Ghé thăm anh vào một chiều nhạt nắng
Phía cuối đường em bẽn lẽn nhìn nhau
Hàng cây nghiêng cũng thay lá đổi màu
Như minh chứng tình trước sau hai đứa

Bến sông xưa ngày sớm trưa từng bữa
Anh cùng em tình chan chứa đã nhiều
Dở dang rồi mới hiểu thấu chuyện yêu
Buồn man mác bởi lắm điều cay đắng

Giờ mất anh mình em ôm khoảng lặng
Dòng sông buồn hoang vắng lá sầu rơi
Bến không anh em đứng đợi giữa trời
Thân phận bạc chơi vơi bao nước mắt

Lòng đớn đau đôi môi hờn khép chặt
Gió về chiều quặn thắt thấu buồng tim
Đời vắng nhau em suốt kiếp kiếm tìm
Hạnh phúc mất như chim quyên lẻ bạn.

Tác giả: Cỏ Hoang Tình Buồn

Bài thơ Bến đỗ

Trái tim này vừa đủ để yêu anh
Chẳng chỗ trống trao dành cho ai khác
Chuyện tình yêu giống như muôn điệu nhạc
Lúc trầm bổng man mác và bình yên

Muốn bên anh quên hết mọi ưu phiền
Dù khoảng cách hai miền còn xa lắm
Nhưng tình em mãi ngọt ngào đằm thắm
Ta vẫn thường gửi gắm lời thương yêu

Em chẳng bên nên lo sợ rất nhiều
Trái tim anh lại siêu vì ai đó
Em một mình trong cô đơn vò võ
Ngày tháng dài chẳng có phút bình yên

Em ao ước chúng mình sớm thành duyên
Anh bên em cho thuyền về bến đỗ
Em chẳng sợ gió mưa hay giông tố
Bởi anh là chỗ dựa của đời em!

Tác giả: Vũ Thắm

Bài thơ Em đến quê anh

Em theo dòng người về đến quê anh
Qua những con sông hiền hòa uốn khúc
Qua những con đường bạt ngàn thẳng tắp
Cây trái rực màu xanh đỏ vàng nâu
Chân bước ngập ngừng ngã rẽ không sâu
Ta nhận ra nhau vỡ òa màu nắng
Em thẹn thùng anh lâng lâng đỏ mặt
Hai đứa cùng cười nhịp bước song đôi
Tiếng chim chào mào ríu rít tinh khôi
Chú chim gáy gù trên cành nhảy nhót
Hoa trái trong vườn trĩu mùa quả ngọt
Ngọn gió thu về dịu mát trong nhau
Ta cứ ngại ngùng chẳng nói tròn câu
Tay siết tay nhau chuyền qua hơi ấm
Bữa cơm gia đình ngọt ngào nồng đậm
Hạnh phúc tuyệt vời hai đứa từng mơ
Kẽo kẹt trưa chiều nhịp võng đong đưa
Ta kể nhau nghe những ngày đông giá
Hạnh phúc mong manh dòng đời hối hả
Trái chín ta cầm anh nhé! Đừng quên
Mai em về nhớ mãi phút thiêng liêng
Nhẫn cưới trao tay vơi đầy kỷ niệm
Bốn mắt nhìn nhau dịu dàng tha thiết
Nỗi nhớ đong đầy da diết trong tim.

Thơ: Sưu tầm

Bài thơ Một chút đơn phương

Một chút thương yêu gửi cho người ấy
Dường như vô tình anh chẳng thấy đâu
Để lại cho em một chút thương đau
Tình yêu đơn phương nên nào ai thấy?
Một chút vu vơ gửi cho người ấy
Gom cả sao trời em cấy thành thơ
Một chút mộng mơ bên bờ thương nhớ
Chỉ một chút hờn vô cớ để đau
Một chút gió yêu đã cảm đã sầu
Đâu phải tình đầu mà sao ngẩn ngơ
Đâu phải còn thơ mà hờn trăng gió
Chỉ một chút đùa sao nhớ làm chi?
Chỉ chút ngu ngơ tim lạc đường đi
Họ đã nói chi làm mi bối rối?
Để một chút buồn vương vương lên gối
Ôi! Chuyện tình yêu bối rối muộn phiền
Chỉ chút vu vơ mà em xao xuyến
Đâu có hẹn hò mà mến mà thương
Tình yêu đơn phương sẽ là tình buồn
Em đong sợi buồn để thương mình em.

Thơ: Sưu tầm

Bài thơ Tình yêu

Có những lúc tình ngọt ngào đằm thắm
Và êm đềm sâu đậm ở trong nhau
Có những lúc tình đó lại âu sầu
Đầy giông bão và đớn đau biết mấy

Ai đã yêu thì người ơi sẽ thấy
Cuộc tình nào rồi cũng vậy mà thôi
Lúc còn yêu lòng xao xuyến bồi hồi
Hết yêu rồi con tim côi lạnh ngắt

Buổi ban đầu hai bàn tay nắm chặt
Mắt biếc xanh trong vắt tựa biển khơi
Nỗi nhớ nhung cất mãi chẳng nên lời
Gọi thuyền về bên bến đợi yêu thương

Lúc chia tay chẳng một chút vấn vương
Hai ngã rẽ hai con đường thẳng tắp
Và mai sau bên dòng đời có gặp
Chẳng liếc nhìn dù hai mắt gặp nhau

Lúc đang yêu luôn mong ước nguyện cầu
Tình son sắt và luôn luôn chung thủy
Giọt lệ buồn không để vương trên mí
Miệng luôn cười thủ thỉ nói lời yêu

Lúc chia tay cành lá cũng liêu xiêu
Không vấn vương lời thương yêu cũng hết
Lệ hoen sầu con tim côi mỏi mệt
Chỉ mong rằng sớm quên hết chuyện xưa.

Tác giả: Hương Vang

Bài thơ Tình lỡ

Trăng bóng ngả lời yêu anh không nói
Đếm giọt buồn thầm gọi mãi yêu ơi
Một lời thương anh không dám ngỏ lời
Em cứ đợi lòng đầy vơi nỗi nhớ

Anh yêu dấu ta hai đường cách trở
Đã mấy mùa hoa nở tím triền sông
Em đợi anh trao hết mối tình nồng
Canh khuya vắng chờ mong hoài không ngủ

Tình sâu đậm trao nhau còn chưa đủ
Có trách nhau thêm ủ rũ tim buồn
Nhớ mong nhiều mi rớt lệ sầu tuôn
Duyên làng lỡ mảnh sầu buông giăng kín

Đông đã chớm níu mùa qua bịn rịn
Lửa trong lòng đã tắt lịm từ lâu
Giá ngày ấy mình đừng có quen nhau
Duyên làng lỡ nỗi đau này em trả.

Tác giả: Bằng Lăng Tím

Làm thơ 8 chữ về tuổi học trò

4.

Bài thơ Hạ về với em

Hạ về với em khi hoa phượng nở
Từng con đường, góc phố khẽ vẫy chào
Mái trường xưa để lại những xuyến xao
Như rộng mở đón người quen thân mến

Dạo em đi một ngày thu vừa đến
Bằng lăng không còn khoe sắc lung linh
Cả dòng sông thơ mộng chứa chan tình
Buồn ngưng chảy qua ngôi nhà xinh xắn

Đón em về khu vườn ươm vàng nắng
Đàn bướm vờn trên khóm cúc, cành lan
Tiếng ve sầu ru điệu nhạc râm ran
Hòa niềm vui cùng phượng hồng tỏa sáng

Vẫn cô nàng thuở ngày nao duyên dáng
Đôi mắt đen luyến láy rất ưa nhìn
Tóc đen huyền thả xuống bờ vai xinh
Em khua chân sáo qua con ngõ hẹp

Đến nơi lưu giữ thời gian tươi đẹp
Bên bạn thân học chung lớp chung trường
Nhớ thật nhiều dòng lưu bút vấn vương
Chia tay trong nỗi bồi hồi lưu luyến

Hạ về với em gợi bao xao xuyến
Cùng mối tình vụng dại tuổi học trò
Khiến đêm tàn vẫn thao thức mộng mơ
Bên dấu yêu qua những lần hò hẹn

Ký ức dần trôi theo bằng lăng đến
Cho em thương hoài mùa hạ năm xưa.

Tác giả: Nghi Lâm

Bài thơ Nhớ mùa hạ xưa

Tháng Tư về phượng đỏ thắm sân trường
Chợt nhớ mối tình dễ thương ngày ấy
Bài thơ tình anh viết trên trang giấy
Trao em rồi sao vẫn thấy bâng khuâng
Ánh mắt giao nhau trong dạ lâng lâng
Sao quên được cái tuổi hồng ngày đó
Thuở học trò mộng mơ cùng mây gió
Hai đứa mình luôn gắn bó bên nhau
Anh chở em đi bất cứ nơi đâu
Trên chiếc xe đạp bạc màu sơn tróc
Em ngồi phía sau gió vờn mái tóc
Suốt một thời ta cùng học cùng chơi
Nụ hôn đầu anh vẫn nhớ em ơi
Thật ngọt ngào khi bờ môi gắn chặt
Nguyện ước mai sau tình mình son sắt
Không có gì chia cắt được tình ta
Tháng Tám về mùa hè cũng trôi qua
Hai đứa chúng mình chia xa hai lối
Cũng vì ngày xưa một thời nông nổi
Ta mất nhau rồi biết lỗi của ai
Thời gian phôi pha bao tháng năm dài
Giờ nhận ra ta đều sai em ạ
Anh về đây khi sân trường vào hạ
Nhớ em nhiều anh nhớ cả hè xưa.

Thơ: Sưu tầm

Bài thơ Kỷ niệm thời áo trắng

Nắng ươm hồng trải nhẹ bóng chiều rơi
Tô điểm sắc bâng khuâng trời cõi hạ
Vùng kỉ niệm dâng trào không thể xóa
Tuổi học trò ôi đến lạ vấn vương
Thắm rạng ngời màu áo thật mến thương
Như mây trắng khắp sân trường phủ bọc
Ghế đá cũ hàng cây bàng cạnh góc
Biết bao mùa lũ bạn học bài thi
Vỏn vẹn còn khoảnh khắc buổi chia ly
Bằng lăng tím buồn thêm vì cách biệt
Xin gửi tặng chút niềm kia da diết
Những tạ từ nên đem viết thành thơ.

Thơ: Sưu tầm

Bài thơ Cơn mưa sân trường

Mùa hạ về trời trong xanh đầy nắng
Em nhớ không thời áo trắng ngày xưa
Có những chiều trời bất chợt đổ mưa
Hạt mưa rơi sân trường xưa loang nước
Có nỗi buồn không thể nào nói được
Khi ta ngồi trong lớp đếm mưa rơi
Hạt mưa nào nghe lạnh buốt trong tôi
Hạt mưa nào chơi vơi trong nỗi nhớ
Ngày mai đây khi kẻ đi người ở
Giọt mưa nào như không nỡ chia ly
Giọt lệ sầu làm ướt đẫm bờ mi
Anh vẫn biết anh đi em buồn lắm
Sân trường rơi rơi đầy hoa phượng thắm
Nụ hôn ngọt ngào say đắm trong mưa
Ngày lên đường em đã tới tiễn đưa
Nơi chiến trường anh nhìn mưa nhớ quá
Nhớ sân trường nhớ cơn mưa mùa hạ
Anh trở về trường xưa đã đổi thay
Gặp lại em tay ta nắm trong tay
Nơi trường xưa nay em là cô giáo
Mối tình xưa trải qua bao giông bão
Hai đứa mình mãi hoàn hảo một đôi.

Thơ: Sưu tầm

Bài thơ Tình yêu áo trắng

Nỗi nhớ đầu đời em nhớ về anh
Nhớ tuổi học trò tình xanh ước vọng
Áo trắng tan trường bay trong gió lộng
E ấp thư tình giấc mộng đầu tiên
Ký ức ngọt ngào năm tháng vẹn nguyên
Lưu lạc trăm miền tình xưa còn đó
Có cây còng già bạc đầu trong gió
Lớp vỏ xù xì còn rõ hàng tên
Ai xa ai rồi, ai nhớ ai quên
Nhân chứng tình đầu đôi tên còn đó
Nét chữ nghiêng nghiêng với dòng mực đỏ
Bên cạnh hoa hồng còn có đôi tim
Mấy mươi năm rồi tăm cá bóng chim
Người ở phương xa, người tìm kỷ niệm
Để giấc mơ xưa nửa chừng tắt lịm
Nuối tiếc ngập lòng chiều tím hoàng hôn
Mùa hạ lại về nỗi nhớ dài hơn
Nhớ cây còng già trước sân trơ trọi
Ai ở xa xôi có từng về lại
Tìm kiếm một thời vụng dại hồn nhiên.

Thơ: Sưu tầm

Thơ 8 chữ về mái trường, bạn bè, thầy cô

5.

Bài thơ Về thăm trường cũ

Chiều nay về thăm lại mái trường xưa
Trường Nguyễn Trãi nằm bên đường Xóm Chiếu
Khung cửa lớp ẩn sau cành Dương Liễu
Mỗi độ chiều tà gió khẽ lung lay
Ngày xưa đó từ thuở tuổi trăng đầy
Ta vui lắm bước chân cùng bè bạn
Đến lớp học trong niềm tin sáng lạn
Một ngày mai tung cánh bay ngang trời
Về trường cũ thăm ghế đá một thời
Ta với nhỏ hay ngồi chơi tranh luận
Chuyện trên trời dưới đất rồi hờn giận
Để giảng hoà ta viết tặng bài thơ
Có những khi sân trường đẹp như mơ
Bông Hoàng Điệp nhuộm vàng sân rực rở
Tà áo ai bay bay trong lòng nhớ
Như mây trời vương vấn mãi không phai
Chiều nay về lãng đãng bóng hình ai
Bông Hoàng Điệp vẫn trải dài nỗi nhớ
Tình học trò đẹp mãi như muôn thuở
Dương Liễu buồn nhớ bóng dáng người xưa.

Tác giả: Nguyễn Ngọc Minh

Bài thơ Thăm lại trường xưa

Tôi trở về thăm lại mái trường xưa
Bao kỉ niệm như vừa hôm qua ấy
Đời áo trắng sao mà yêu đến vậy
Ngẫm càng vui rực cháy cả tim hồng

Chú phượng già ưỡn ngực đợi gió đông
Bằng lăng tím hoa xếp vòng bẽn lẽn
Mười giờ nở trên luống còn e thẹn
Tán bàng xanh nhớ hẹn đợi tôi về

Hít sâu vào vùng kí ức no nê
Chân nhẹ bước bên lề vuông lớp nhỏ
Trên bục giảng dáng thầy yêu còn đó
Soạn hành trang mở ngõ trẻ vào đời

Tóc trắng nhiều vì bụi phấn rơi rơi
Giọng say đắm rót từng lời quý báu
Ôi! Cao cả thiêng liêng nghề nhà giáo
Đò đời đưa mấy dạo khách nhớ gì?

Hết tiết rồi thầy ơi! Chậm bước đi
Em bước đến nhẹ ghì ôm thầy lại
"Thầy có nhớ đứa học trò ngây dại?"
Đoá hoa tươi vừa hái kính dâng thầy

Vui chuyện trò đến giờ phút chia tay
Thầy trìu mến chúc tương lai rạng rỡ
Ơn trời biển khắc vào tim ghi nhớ
Hẹn ngày gần em trở lại thầy ơi!

Tác giả: Dương Tuấn

Bài thơ Trường cũ

Đã lâu rồi không về thăm trường cũ
Nhớ hàng cây nhớ ghế đá thân thương
Nhớ thầy cô nhớ những buổi tan trường
Nhớ lớp học ôi vô vàn thương nhớ
Thời gian ơi xin hãy quay trở lại
Mang em về kỷ niệm dấu yêu
Ngồi nơi đây mà nhớ lại bao điều
Thầy cô đã mở đường em tiếp bước
Ngày hôm nay những gì em có được
Nhờ thầy cô vun đắp kiến thức em
Thầy trồng cây cho bóng mát sau này
Cô ươm trái cho vườn xanh tươi mãi
Ngày xưa ơi nhớ những ngày thơ dại
Vẫn có thầy và bạn mãi bên ta.

Thơ: Sưu tầm

Bài thơ Tựu Trường

Giờ náo nức của một thời trẻ dại
Hỡi ngói nâu, hỡi tường trắng, cửa gương
Những chàng trai mười lăm tuổi vào trường
Rương nhỏ nhỏ với linh hồn bằng ngọc

Sắp hạnh phúc như chương trình lớp học
Buổi chiều đầu, họ tìm bạn kết duyên
Trong sân trường hướng dạo giữa Đào viên
Quần áo trắng đẹp như lòng mới mẻ

Chân non dại ngập ngừng từng bước nhẹ
Tim run run trăm tình cảm rụt rè
Tuổi mười lăm gấp sách lại, đứng nghe
Lòng mới mở giữa tay đời ấm áp

Tựu trường đó, lòng tôi vừa bắt gặp
Nỗi xôn xao thầm lặng ở trong rương
Của chàng trai mười lăm tuổi vào trường
Mắt tin cậy và tóc vừa dưỡng rẽ

Người bạn nhỏ! Cho lòng tôi theo ghé
Không nỗi gì có thể vuốt ve hơn
Đêm tựu trường mùi cửa sổ mới sơn
Tủ mới đánh và lòng trai thơm ngát.

Thơ: Sưu tầm

Bài thơ Cảm xúc tình bạn

Bạn thân ơi, dù ở nơi xa vắng
Chưa bao giờ tôi thấy bạn rời tôi
Khi tôi vui cũng nghe tiếng bạn cười
Khi đau đớn, tôi nhìn ra cửa sổ
Những tin nhắn bay qua khung cửa
Chạm vào tôi âu yếm, vỗ về
Trái tim tôi vui sướng lắng nghe
Lời lặng lẽ bạn gửi bằng ý nghĩ.

Thơ: Sưu tầm

Bài thơ Tình bạn thật thiêng liêng

Sau những vui buồn mình phải chia xa
Bạn bè ơi, biết bao giờ gặp lại?
Đường đến tôi là con đường xa ngái
Nẻo tôi về dài hơn cả chuyến bay

Yêu thương này tôi khắc lên bàn tay
Lằn chỉ tay nát nhàu khi ẩn hiện
Đường "bạn hữu" ở đâu, nào ai biết!
Nắm tay vào vẽ một nét bình yên

Ở nơi xa, khi băng giá triền miên
Tôi gắng giữ cho trái tim ấm áp
Da dẫu xạm đi, bàn tay khô ráp
Giữ trên môi trong trẻo một nét cười

Để mai này, lỡ bạn có gặp tôi
Sẽ nhận ra ngay nụ cười thuở ấy
Sẽ nghe trong ta tình nồng lửa cháy
Nhóm lên bằng năm tháng, ngọt ngào ơi!

Thơ: Sưu tầm

Thơ tám chữ về thiên nhiên

6.

Bài thơ Không tựa đề

Mùa hạ cũ nhắc ta ngày thơ bé
Chẳng chút sầu ngấm nghé những ngày vui
Giờ chia xa bao mong nhớ ngậm ngùi
Ta gói lại những buồn vui thuở ấy

Mùa hạ cũ chân tình ai nếm trải
Mới hiểu về câu thân ái cho nhau
Để đường đời bao cay đắng nhạt màu
Ta còn có chút ngọt ngào đọng lại

Mùa hạ cũ dẫu xa rồi xa mãi
Chốn bụi trần đã phủ trái yêu thương
Ngẩn ngơ hoài mong nhớ với vấn vương
Cũng chẳng thể quay về đường chốn cũ

Mùa hạ cũ lời ru còn ấp ủ
Tiễn ta vào lối cũ chẳng người qua
Để lối về lưu luyến phượng hồng xa
Để trở trăn cuốn trôi theo chiều gió

Mùa hạ cũ lời thề xưa còn đó
Đã muộn màng chuyện tình gió bên trăng
Ta chúc nhau muôn thuở vẹn đôi đàng
Tình và nghĩa yêu thương còn lắng đọng.

Thơ: Sưu tầm

Bài thơ Gặp lại xuân

Bừng tỉnh giấc, đất trời yên ả quá!
Gió mơn man rắc nhẹ hạt mưa xuân
Qua đêm lạnh, cành non khoe lộc mới
Mạn Hồ Tây trong trẻo tiếng chuông ngân
Phố xá chưa nguôi những tuần nắng lửa
Mây vẫn bộn bề che khuất vòm xanh
Tưởng hương sắc đã tan vào giông tố
Để mặc cây khô, rụng lá, trơ cành
Hà Nội đón xuân về, ta gặp lại
Rất nhiều hoa, dịu ngọt tiếng yêu thương
Bồi hồi nghe nhịp tim mình say đắm
Gửi nỗi niềm chia sẻ với muôn phương.

Thơ: Sưu tầm

Thơ 8 chữ về mùa Xuân

7.

Bài thơ Gặp lại mùa xuân

Bừng tỉnh giấc, đất trời yên ả quá!
Gió mơn man rắc nhẹ hạt mưa xuân
Qua đêm lạnh, cành non khoe lộc mới
Mạn Hồ Tây trong trẻo tiếng chuông ngân
Phố xá chưa nguôi những tuần nắng lửa
Mây vẫn bộn bề che khuất vòm xanh
Tưởng hương sắc đã tan vào giông tố
Để mặc cây khô, rụng lá, trơ cành
Hà Nội đón xuân về, ta gặp lại
Rất nhiều hoa, dịu ngọt tiếng yêu thương
Bồi hồi nghe nhịp tim mình say đắm
Gửi nỗi niềm chia sẻ với muôn phương.

Thơ: Sưu tầm

Bài thơ Lạc mùa xuân tuổi nhỏ

Nắng ngoài nội trôi về trong mắt nhỏ
Em mùa xuân đôi cánh mỏng ôm trời
Bước chim sẻ tung tăng bờ tóc cỏ
Tay sương mù ve vuốt gió trên môi
Chiều hôm qua mùa đông vừa tạ thế
Tiễn ma đi dăm chiếc lá rơi buồn
Em ngồi hát môi hồng thơm tiếng mẹ
Điệu tình ca nhen vội lửa tâm hồn
Anh trở lại nhìn quê hương đổi mới
Phù sa yêu bồi sông nhớ bây giờ
Ven đồi đó ngày xưa anh vẫn tới
Đuổi chuồn chuồn và bắt bướm ngây thơ
Lối mòn ơi, xin hôn làn nắng ấm
Tuổi mười ba mười bốn của anh đây
Tiếng mẹ chảy như trăng vàng tháng tám
Giọng ru buồn âm hưởng tới hôm nay
Bờ cỏ mượt cùng bạn bè vui sống
Những trời xanh mây trắng với sân chùa
Xuân mười sáu nắng hanh vờn áo mộng
Ướt mái đầu trang điểm chuỗi hoa mưa
Vườn kỷ niệm anh về thăm một buổi
Cây hồn xanh lá nhớ rụng quanh rào
Gió thời đại phút này không thấy thổi
Mà mùa xuân tuổi nhỏ lạc phương nao.

Thơ: Sưu tầm

Bài thơ Chia tay mùa xuân

Mai anh đi nhớ mang mùa xuân theo
Để vui hơn khoảng trời nơi ấy
Chỉ xin chút bình yên ở lại
Chút ngọt ngào còn sót ở trong tim
Mai anh đi khoảng cách sẽ dài thêm
Con dốc vắng loài hoa vàng vẫn nở
Những bước chân lạc loài trong nỗi nhớ
Tím chân trời, bàng bạc một màu mây
Tình yêu nào thiếu vắng một vòng tay
Và hạnh phúc một người làm sao đến
Con sông nhỏ không thể tìm ra biển
Mối tình xanh cũng vàng võ mà thôi
Những chiều sương giăng mờ phía kia đồi
Những hàng cây co ro trong gió lộng
Ngoài thềm hoa úa vàng từng cánh mỏng
Em thấy đời hiu quạnh bởi vì đâu?
Mai anh đi thôi mình chia tay nhau
Mùa xuân cũng theo anh về nơi ấy!

Thơ: Sưu tầm

Bài thơ Mẹ gói mùa xuân vào lá biếc

Con hứa mãi vẫn không về kịp Tết
Mẹ ơi, năm lại sắp hết nữa rồi
Nồi bánh tét cả một đời mẹ nấu
Chờ con về đau đáu bọt nước sôi
Tàu lá chuối gói quê hương trong đó
Tay mẹ run gói chiếc bánh đâu tròn
Lần mò quấn mối dây còn chưa giáp
Thì làm sao cột nổi mẹ vào con!
Mùa nếp mới mẹ nấu buồn trong mắt
Ngọn lửa tàn theo than khói thắp khuya
Ngày Tết nhất chờ con về xông đất
Mà mẹ nghe cuống rốn đã chia lìa!
Con cũng muốn một lần về ăn Tết
Nhưng mẹ ơi, lại thất hứa nữa rồi
Mẹ hãy gói mùa xuân vào lá biếc
Gửi hết cho con giọt lệ lẻ loi.

Thơ: Sưu tầm

Bài thơ Đâu phải mùa xuân nào cũng Tết

Bé thơ ơi, đợi ai em ngồi khóc?
Phố đông người, không có một người quen
Em dụi mắt chờ mùa xuân vào Tết
Cho ngọt ngào vừa đủ mặn môi em
Cỏ cây còn nôn nao thay áo mới
Thì em cũng biết mơ ước, đua đòi
Tay so đo vạt áo sờn hai phía
Che buồn chưa giáp một góc lẻ loi!
Đâu có ai hẹn hò mà em đợi
Áo mới, bánh quà nào phải của em
Đám đông hối hả giục nhau chào Tết
Em biết chào ai phố xá không quen?
Mùa xuân tượng hình trên cành lộc biếc
Những chồi non khoe nhan sắc diệu kỳ
Em đếm tuổi em trên từng chiếc lá
Còn xanh mà đâu có bóng xuân thì.

Thơ: Sưu tầm

Thơ 8 chữ về mùa Thu

8.

Bài thơ Cổ tích cho mùa thu

Em có gần hơn khi anh ước ao
Hay lại còn xa hơn là anh nghĩ?
Đi qua nhau trong một lần như thế
Có ai ngờ thành nỗi nhớ trăm năm
Em có gần hơn khi anh gọi tên em
Như gọi tên giấc mơ thời trai trẻ
Yêu cô Tấm lúc còn trong quả thị
Đến bao giờ em mới chịu bước ra?
Rồi một chiều như thường lệ đi qua
Em hiện ra, không một lời báo trước
Áo tứ thân - em hay là cổ tích?
Mùa thu ơi, em làm khổ anh rồi!
Anh chỉ lo mình ngộ nhận mà thôi
Khi vỏ thị đã ném vào trong lửa
Nếu biết anh không phải là hoàng tử
Cô Tấm kia có ở lại cùng anh?

Thơ: Sưu tầm

Bài thơ Mùa thu bình yên

Ta thả hồn theo cơn gió hiu hiu
Bỗng nghe lòng sao bình yên đến lạ
Cuộc sống số nơi phù hoa đô hội
Chút heo may cuốn trôi hết muộn phiền
Ta tìm mình trong một sáng bình yên
Cơn mưa nhẹ ru miền xa thương nhớ
Gió chớm lạnh xua đi ngày hoang vỡ
Thuở xa rồi duyên nợ vẫn chờ nhau
Ta mãi nhìn cánh chim dạo xa xôi
Cà phê đắng màn sương còn bốc khói
Kỷ niệm xưa dĩ vãng còn nhắn gửi
Lá vẫy chào vọng gợi tiếng yêu thương
Ta nghĩ đời với bao nỗi vấn vương
Hoài niệm mãi một thời hương dĩ vãng
Ta chẳng nhớ hay muộn màng hối tiếc
Hương ngọt ngào lưu luyến quyện hồn ta.

Tác giả: Phú Sĩ

Bài thơ Em đi mang theo mùa thu

Sao em ra đi mang theo mùa thu
Để chiếc lá vàng héo khô vội vã
Đời tôi đi qua tháng ngày buồn bã
Như giọt mưa đêm rỉ rả bên thềm
Nơi ấy em sang phố thị rực đèn
Có biết nơi này ánh trăng khắc khoải
Ôm nỗi nhớ nhung vào lòng tê tái
Thả bóng sầu rơi trên vũng nước mờ
Lối cũ tôi về, bụi cỏ xác xơ
Cúi mặt ơ thờ thở than cùng đất
Vắng bước em rồi niềm vui cũng mất
Nghe thiếu một điều rất thật trong tim.

Thơ: Sưu tầm

Bài thơ Em, mùa thu Hà Nội

Những dặm nhớ vẫn đo dài cách biệt
Thăm thẳm xa hun hút bóng thời gian
Ôi mùa Thu trời Hà Nội mưa đan
Vương ánh mắt những thờ ơ khép cửa
Khi yêu dấu long lanh trên nhánh cỏ
Niềm đong đưa trong vắt giọt rưng rưng
Ta hẹn em bằng âu yếm nói thầm
Những gắn bó chẳng bao giờ nới lỏng
Cho mềm xanh xoã tóc gội heo may
Những làn môi cốm mới lúc đầu ngày
Thơm hờ nhẹ lên phớt nhung gò má
Hà Nội em tà áo vân nền nã
Để bàn tay thèm khe khẽ nâng niu
Hà Nội em quả nhót mọng chua đều
Thoa nhè nhẹ lên áo len bụi phấn
Những dặm nhớ ngắn từng gang đo đắn
Khi chợt nghe văng vẳng tiếng rao quà
Những ngu ngơ một thuở ấu thời xa
Lại bụ bẫm trong vành nôi quá khứ
Khi chợt nghe tiếng ru hời ngọt sữa
Hồn mở ra cùng đồng lúa xôn xao
Nắm xôi bùi đơm vàng đổ hoa cau
Lại bé bỏng thả con diều cao ngất
Những dặm nhớ chỉ còn xa gang tấc
Nên lòng ta ngơ ngẩn phải lòng em.

Thơ: Sưu tầm

Bài thơ Tôi về phố cũ cùng thu

Tôi trở về con phố cũ hoàng hôn
Qua góc quán liêu xiêu gầy xác lá
Phố thân quen bỗng bây chừ xa lạ
Có lạc không? Hay thiếu một điều gì
Tôi về đây nghe phố hát thầm thì
Mồi điếu thuốc chân tìm trong hoang hoải
Chiều hò hẹn mơ dấu thời vụng dại
Kỷ niệm nào xa ngái những mùa qua
Gió dạt dào gọi mãi bóng hình xa
Trời trở lạnh mưa rạt rào khắp lối
Giọt lệ đầy thấm mòn trên mái ngói
Hóa rêu xanh phong kín gót chân sầu
Tôi trở về mà chẳng thấy người đâu
Hay đã lỡ mối tình duyên một thuở
Mắt ai rưng màu hoa tim tím nhớ
Có thương người mòn mỏi đứng chờ mong?
Tôi về đây dư hương giấu trong lòng
Thu kín lối, phố chuyển mình như thể
Độ tan tầm người ta đông như thế
Ấy vậy mà vẫn thiếu một bàn chân.

Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

Thơ 8 chữ về mùa đông

9.

Bài thơ Mùa đông đến

Trời sà thấp mang mùa đông vào phố
Cây bàng trơ lá đỏ hứng phong sương
Gió nói gì mà đàn chim thôi hót
Chụm vào nhau ngơ ngác giữa phố phường
Áo khép chặt rét vẫn châm tê buốt
Trời đầy mây làm trĩu nặng cả lòng
Mặt Hồ Gươm sóng lao xao thảng thốt
Đàn ai ca tình réo rắt mênh mông
Trẻ không nhà lạnh một chiều lạc bước
Tiếng ai rao khản đặc nỗi niềm thương
Đêm trở gió mưa ướt đầm ngõ nhỏ
Que diêm nào thắp lên lửa trong hồn?
Bỗng trong gió thoảng bay mùi ngô nướng
Bếp than hồng soi đôi má em hồng
Chị tan ca hạt ngô thơm ấm bụng
Và cuộc đời nghe có chút lâng lâng
Tôi ngó lên ánh đèn qua ô cửa
Ấm bao nhà dưới mái cũ rêu phong
Phố lên đèn, xua bớt đi lạnh lẽo
Để sớm xuân đợi một phút nắng lên.

Thơ: Sưu tầm

Bài thơ Tình đông

Nhớ anh à xuân về khắp mọi nơi
Đường phía trước vẫn xa vời đôi ngã
Sương khuya lạnh thấm bờ vai buốt giá
Đẫm hàng mi má hường đã bạc màu
Nhớ anh à tim nhức nhói quặn đau
Bởi xa cách tình úa nhàu phai nhạt
Tuyết vùi phủ ngọn lửa hồng lụi tắt
Giọt buồn giăng gió hiu hắt cuối chiều
Nhớ anh à khuê phòng vắng cô liêu
Em góp nhặt tìm lời yêu thủa trước
Tim thổn thức giá thời gian trở ngược
Dành cho nhau phút rạo rực hương nồng
Dấu yêu à anh có nhớ em không
Hay sóng vỗ tình trôi dòng bến lạ
Gió cuốn thổi bay về đâu chiếc lá
Lỡ yêu người ôm lạnh giá tình đông.

Tác giả: Dương Bích Hạnh

Bài thơ Đông về

Sáng thức giấc thấy trời se se lạnh
Mới hay thu đã tránh để đông về
Chợt giận mình sao nửa tỉnh nửa mê
Thời gian qua mà chẳng hề nhìn lại!
Chỉ mải miết đắm chìm trong hoang hoải
Ngắm mùa thu vàng lá trải trên đường
Thả tâm hồn phiêu lãng với mùa thương
Mà đâu biết má hường em nhạt nắng!
Ngồi nơi đây một mình nơi quán vắng
Ly cà phê từng giọt đắng rơi rơi
Góc thân quen giờ đây vắng một người
Lại nuối tiếc thuở đôi mươi khờ dại!
Phố ngày xưa khắc đậm sâu tim mãi
Nhìn dòng người qua lại dáng thân quen
Từ sáng mai cho tới lúc lên đèn
Lại lê gót tìm chút men cay đắng!
Ta tìm mãi một bến bờ phẳng lặng
Nơi ngọt ngào không đắng mặn bờ môi!

Tác giả: Lê Ngọc

Bài thơ Nỗi buồn chờ đông

Mọi nỗi buồn em để dành đến đông
Khi đất trời chìm trong làn gió lạnh
Em dang tay ôm buồn thương bên cạnh
Chắc sẽ chẳng hề thấy lạnh được đâu
Nếu giọt lệ lỡ đọng trên mắt nâu
Xin em giữ đến đông hãy rơi xuống
Khi hoa cải đã rộ vàng từng luống
Nước mắt sẽ làm ngực trái ấm lên
Mọi nỗi buồn em gửi gió mùa đông
Chắc gió lạnh và dài lê thê thế
Sẽ cuốn đi rất nhanh va rất nhẹ
Chờ nắng lên hong khô đôi mắt nhoè
Mùa đông qua phố xá đều vắng hoe
Em sẽ chẳng thấy riêng mình cô độc
Những nỗi buồn đã trở nên gai góc
Sẽ thôi đâm vào sâu thẳm tâm hồn
Ngọt nhạt chiều gầy nắng buổi hoàng hôn
Thèm hương nắng còn vương lại trên tóc
Thèm những dỗ dành để một lần được khóc
Khi trái tim mạnh mẽ đã mệt nhoài.

Thơ: Sưu tầm

Bài thơ Mùa đông xa nhau

Trời lạnh rồi, mặc thêm áo nghe em
Gió thổi nhiều, nhớ quàng khăn kín cổ
Trời sương giá, đeo găng cho khỏi buốt
Mùa đông dài, sẽ lạnh giấc mơ quen
Trời lạnh rồi, nơi ấy có buồn không?
Chiều vội vã nắng chưa vàng đã tắt
Lời ngọt ngào lời chưa trao đã mất
Mùa đông về em có lạnh lắm không?
Ở bên này trời vừa mới vào đông
Nửa trời kia trời lại trong mùa nắng
Chẳng ai nhớ, chẳng ai còn muốn nhớ
Bởi mùa nào gió cũng lạnh như nhau.

Thơ: Sưu tầm