Những bài thơ hay về tháng 8, thơ tình mùa thu tháng 8 lãng mạn

Cập nhật: 02/08/2024

Tháng 8 vẫn còn một chút dư âm của mùa Hè nhưng lại vương vấn một chút gì đó non của mùa thu. Trong bài viết hôm nay, VnAsk.com xin chia sẻ đến bạn những bài thơ về tháng 8 hay, thơ tình mùa Thu tháng 8 lãng mạn. Các bạn tham khảo nhé!

Những bài thơ về tháng 8 hay nhất

1.

Bài thơ 1:Tháng Tám về!

Tháng Tám về làm rộn rã những tim yêu
Anh định chôn lòng mặc Thu nèo trước cửa
Bởi anh biết Thu về là tim em chia nửa
Nửa cho anh, nửa lơ lửng lưng trời

Tháng Tám về lá sửa soạn áo thôi
Gói ghém sắc xanh gửi đất trời sắc đỏ
Ngõ nhỏ dùng dằng tà áo dài cuối phố
Xa xăm lòng nức nở nỗi xa xăm

Tháng Tám về thổn thức phận long đong
Một khung trời trong veo tưởng chừng không có đáy
Một vầng trăng hanh hao đủ làm người yếu lòng trốn chạy
Bởi soi bên nào cũng thấy khuyết hao

Tháng Tám về tự hỏi phải làm sao?
Để tổng của mùa Thu và giấc mơ không đổi
Nó tựa hồ ánh mắt anh gặp em lần đầu bối rối
E thẹn nhìn dầu lồng ngực đã vỡ tung!

Tác giả: Phan Thúc Định

>> Xem thêm: Stt chào tháng 8 yêu thương, hình ảnh chào tháng 8 đẹp

Thơ về tháng 8 hay

Bài thơ 2: Ngực Thu thổn thức

Tháng Tám về dắt cơn mưa bất chợt
Túa ra, ướt nhèm Hà Nội của ta
Nước đâu thông thốc hối hả
Ngõ phố bỗng dưng thành mương máng ao hồ

Cái nắng mải đâu quên cả cất đồ
Bộ cánh mây đẹp thế, giờ bơ phờ ủ rũ
Đàn giời nổi hứng lại ca giai khúc cũ
Dừa bên sông xoã tóc ngẩn ngơ

Khản cổ cục cục mẹ gà mái mơ
Xoè cánh chở che lũ con khỏi ướt
Gì như con chuột lột
Len lén nép mình dưới cánh ty gôn

Hạ ngoảnh mặt, hương sen gầy guộc nhớ
Hoa cúc vườn ai bồng sắc vàng mê
Nồng nàn ngọc lan giông gió tràn về
Xao xuyến cả lồng tim, ngực Thu thổn thức.

Tác giả: Lan Thanh

Bài thơ 3: Tháng Tám à!

Tháng Tám à! Tháng Tám ơi!
Ru lòng lữ khách nhớ chơi vơi
Đong đưa theo gió nhành hoa cúc
Lãng đãng chiều mưa khoé mắt cười

Tháng Tám buồn! Tháng Tám vui!
Heo may qua cửa giấc mơ vùi
Ai vừa ra phố ươm hương sữa
Xoã tóc mây đơm mấy đóa ngời

Tháng Tám hờn! Tháng Tám rơi!
Như thôn nữ khóc tiếc xuân ngời
Bồng con tựa cửa trông xa vắng
Thẽ thọt bên tai một tiếng “đời”!

Tháng Tám à!
Tháng Tám ơi!
Tháng Tám đầy!
Tháng Tám vơi!

Tác giả: Nguyễn Thị Xuân Hương

Bài thơ 4: Tháng Tám về

Lá vàng rơi rụng dọc con ngõ nhỏ
Những chùm nhãn trên cây đã hái hết rồi
Cái nắng nóng mùa Hè cũng đã dần trôi
Cho mùa Thu đang tới

Mỗi sáng mai trẻ em bước vội
Đến trường khi năm học mới đã sang
Tháng Tám về như giục giã vội vàng
Khi Thu sang và cái lạnh mùa đông sẽ đến.

Tác giả: Đình Khải

Bài thơ 5: Tháng Tám ơi!

Tháng Tám hiền hòa tháng Tám ơi
Heo may nhè nhẹ lá rơi rơi
Em bảo tháng tám buồn thế nhỉ
Lòng người bỗng cảm thấy chơi vơi

Tháng Tám về rồi tháng Tám ơi
Nắng vàng dìu dịu, cúc vàng tươi
Anh thấy lòng mình tham lam quá
Muốn ôm cả gió lẫn mây trời.

Tác giả: Hồ Viết Bình

>>> Xem thêm: Stt hay về cô gái tháng 8, cap chào em cô gái tháng 8

Những bài thơ tình mùa Thu tháng 8 lãng mạn

2.

Bài thơ 1: Thơ tình tháng Tám

Anh lại viết vần thơ tình tháng Tám
Nắng cuối hè cháy rám cả cành me
Đã hết rồi còn đâu nữa tiếng ve
Se se lạnh thoảng nghe mùa Thu tới

Bởi tình ta vẫn còn xa vời vợi
Giọt ngâu buồn chới với cạnh cầu Ô
Chiếc lá vàng theo làn gió đẩy xô
Chiều nặng trĩu mặt hồ lăn tăn sóng

Vần thơ viết con chữ đầy lắng đọng
Chữ mong chờ trông ngóng mối tình xa
Bởi nhớ nhung nên cứ mãi nhạt nhòa
Đâu có thể như là trong mộng ước

Nhưng em ơi câu hẹn thề năm trước
Chẳng bao giờ mình quên được đâu em
Dẫu chiều Thu mưa nắng có nhập nhèm
Thì nỗi nhớ vẫn khát thèm nỗi nhớ

Anh lại viết bài thơ tình duyên nợ
Nắng mong manh...
Nhắc nhở...
Chuyện đôi mình!

Tác giả: Phạm Hồng Giang

Thơ tình mùa thu tháng 8 lãng mạn

Bài thơ 2: Tháng Tám và em

Ta nhờ gió gửi em niềm khao khát
Như sóng biển dào dạt mãi hôn bờ
Như Thu vàng đan dệt những ước mơ
Chưa một lần ta nhạt mộng chung đôi

Ta nhờ mây trao em trọn cuộc đời
Gió mang tình anh mây trời chiều tím
Tình yêu em một tình yêu ngọt lịm
Hương mùa Thu giăng kín cả trời đêm

Gió mang tình anh nồng ấm bên em
Bao khao khát dày thêm theo nỗi nhớ
Tình yêu em như bài thơ dang dở
Mà cuộc đời duyên nợ vẫn dịu êm

Nỗi niềm này anh viết gửi về em
Warszawa Thu trăng hờn lẻ bóng
Tình yêu em theo từng đêm vang vọng
Tháng Tám này ta nhớ mãi về em.

Tác giả: Bùi Thế Uyên

Bài thơ 3: Tháng Tám về rồi!

Tháng Tám về rồi, em có hay
Se se cái lạnh gió heo may
Ướt nhẹ vai em, sương rơi xuống
Ngỡ như là nước mắt em tuôn

Tháng Tám về rồi, lá rơi bay
Dệt thảm vàng nâng bước chân em
Thoang thoảng đâu đây hương cốm mới
Đong đưa cánh võng mẹ ru êm

Tháng Tám về rồi, em có say
Cúc đỏ, trắng, vàng tỏa hương bay
Ngây ngất nụ hôn đầu nồng thắm
Ngọt ngào như sương sớm ban mai

Tháng Tám về rồi, em nhớ ai
Mối tình chúng mình đã đắm say
Mai cha mẹ mang trầu cau hỏi
Em xuống thuyền sang bến anh thương.

Tác giả: Trương Túy Anh

Bài thơ 4: Chào tháng Tám

Mây có về nơi chốn cũ vườn xưa
Để nghe tiếng chim ca, thấy gió lùa ô cửa
Tháng Bảy trốn rồi, chẳng chần chừ thêm được nữa
Cánh sen tàn héo úa vệt thời gian

Mưa cũng về, thì thầm chuyện Chức - Lang
Kể ta nghe tình yêu lỡ nhịp cầu Ô Thước
Duyên nợ trần gian mấy ai đâu mà đo đếm được?
Chậm chuyến đò chiều, hồng nhan bước sang sông

Tháng Tám về có chở nặng chờ mong?

Tác giả: Trần Lực

Thơ về tháng 8 mùa thu

Bài thơ 5: Tháng Tám chớm về bên em

Ngày thì ngắn
Đêm lại dài vô tận
Có những điều chúng mình chưa nói hết trọn câu

Tháng 7 qua mau trong vội vã
Tháng 8 đến rồi trong nỗi nhớ vơi xa
Lại âm thầm như dòng sông quặn chảy
Vắt kiệt nồng nàn những giọt rơi

Mong manh trước gió chờ Thu tới
Áo lụa tung bay khép nửa vời
Em thoắt ẩn hiện về nhanh quá
Kéo cả Thu về chết ở trong anh!

Tác giả: Lâm Bình

Thơ về Cách mạng tháng 8 hay, ý nghĩa nhất

3.

Bài thơ 1: Mùa Thu Cách mạng tháng Tám

Mùa Thu Cách mạng đã về
Bảy ba năm ấy tràn trề niềm vui
Xoá tan noi lệ bao đời
Điện Biên thiên sử đất trời nở hoa
Bắc Nam sum họp một nhà
Pháp thua Mỹ cút dân ta đổi đời
Từ mùa Thu ấy sáng ngời
Giềng gông đập nát đón thời tự do
Nhờ ơn Đảng Bác chăm lo
Tiên đường giải phóng đến cho dân lành
Dựng xây đất nước tiến nhanh
Chung tay hội nhập bạn lành năm châu
Từ Đồng Văn đến Cà Mau
Tự do độc lập mạnh giàu vẻ vang
Vinh quang cờ đỏ sao vàng
Mùa Thu Cách mạng huy hoàng Việt Nam.

Tác giả: Huệ An

Bài thơ 2: Cách mạng tháng 8

Theo lời Đảng, Bác, vững bền
Dân ta anh dũng đứng lên, kết đoàn
Mùa Thu thắng lợi hoàn toàn
Thực dân thất bại, vua quan đổ nhào
Phá tan xiềng xích, nhà lao
Người dân được ngẩng đầu cao đàng hoàng
Công trình sự nghiệp vinh quang
Khắp nơi cờ đỏ sao vàng tung bay
Rộn ràng đời mới vui thay
Diều nay gặp gió, bến nay gặp thuyền
Dân ta làm chủ chính quyền
Lời ca dào dạt, tình duyên mặn nồng
Đất trời Tổ quốc mênh mông
Tuyên ngôn vang vọng non sông sáng ngời
Công ơn Bác, Đảng tuyệt vời
Ghi lòng tạc dạ bao lời Bác răn
Sử vàng đã bảy ba năm
Tấm gương Bác sáng trăng rằm thiên thu
Gian nan thời lập chiến khu
Trường kỳ kháng chiến, quân thù thua to
Quân dân phấn khởi reo hò
Việt Nam độc lập tự do thanh bình
Em quàng khăn đỏ tươi xinh
Vui tươi em đội bình minh đến trường
Mùa Thu tiếng hát yêu thương
Mùa Thu độc lập quê hương rạng ngời
Giữ gìn nhân nghĩa con ơi
Công ơn cách mạng muôn đời đừng quên.

Tác giả: Nguyễn Hồng Vinh

Thơ hay về tháng 8

Bài thơ 3: Huế tháng tám

Huế trầm mặc hôm nay sao khác khác
Những mắt huyền ngơ ngác hỏi thầm nhau
Chân nôn nao như khách đợi mong tàu
Bước dò bước, không biết sau hay trước?
Tim hồi hộp, vì sao? Ai hẹn ước?
Ai đang về? Dáng đó thấp hay cao?
Mắt sáng ngời, như lửa hay như sao?
Người hay mộng? Ngoài vào hay trong tới?
Giáng từ trên hay là vươn từ dưới?
Huế xôn xao, lo lắng, những đêm mơ
Khát khao hoài, như cô gái mong chờ
Sau cửa hé, người yêu chưa biết mặt
Trên Hương Giang mênh mang đò lạnh ngắt
Tiếng đàn im - Ca kỹ nép phương nào?
Trăng thì thầm chi với sóng lao xao
Đức Kim thượng đêm nay trong ngọc điện
Ngự lên lầu, trông lên cao xao xuyến
Muôn vì sao... Lạnh lẽo thấm hoàng bào
Người rùng mình, tưởng đứng đỉnh cù lao
Nỗi cô độc giữa gió triều biển động
Đôi gốc đại nghiêng nghiêng tàn lay bóng
Sầu thâm cung vờ vật dưới sân chầu
Người đứng đây - Trăm họ đang về đâu?
Đình thần đó, rầu rầu thân đá trắng
Quá khứ nặng đè xuống đầu cúi lặng
Một gai vàng không thể thắng cả giang sơn!
Lòng muôn dân rần rật lửa căm hờn
Máu giải phóng đã sôi dòng nhân loại!
Người phải xuống, đến nay, đêm chiến bại
Để toàn dân chiến thắng giữ ngôi son!
Người phải lui, cho dân tiến, nNước còn
Dân là chủ, không làm nô lệ nữa!
Hãy mở mắt: Quanh hoàng cung biển lửa
Đã dâng lên, ngập Huế đỏ cờ sao
Mở mắt trông: Trời đất bốn phương chào
Một dân tộc đã ào ào đứng dậy!

Chờ đây Huế, Huế ơi! Xiềng gông xưa đã gãy
Hãy bay lên! Sông núi của ta rồi!
Nước mắt ta trào, búp mí, tràn môi
Cổ ta ré trăm trận cười, trận khóc!
Ta ôm nhau, hôn nhau từng mái tóc
Hả hê chưa, ai bịt được mồm ta?
Ta hét huyên thuyên, ta chạy khắp nhà
Ai dám cấm ta say, say thần thánh?
Ngực lép bốn nghìn năm, trưa nay cơn gió mạnh
Thổi phồng lên. Tim bỗng hoá mặt trời
Có con chim nào trong tóc nhảy nhót hót chơi
Ha! Nó hót cái gì vui vui nghe thiệt ngộ!
Gió gió ơi! Hãy làm giông làm tố
Cuốn tung lên cờ đỏ máu thơm tươi
Vàng vàng bay, đẹp quá, sao sao ơi!
Ta ngã vật trong dòng người cuộn thác
Ôi thiên đường! Tai miên man lắng nhạc
Từ muôn phương theo gót nện rầm rầm
Việt Nam! Việt Nam! Việt Nam muôn năm!

Tác giả: Tố Hữu

Thơ về tháng Tám

Bài thơ 4: Hồn Cách mạng

Đội binh văn sĩ với người thơ
Nghe thổi trong kèn lòng cứu nước
Rúc lên từ những ngực tròn xoe
Những tiếng căm hờn không nén được
Nghe dồn mặt đất, chuyển không gian
Súng khạc ngang thù, dao thét ngược:
Luống run trong dạ những giây đờn
Tê tái những ngày than cô đơn

Run vì tủi hổ những ngày qua
Leo mãi cầu thang của tháp ngà
Chưa đủ cao sang, xây mãi nóc
Trèo lên lưng quỷ, trốn người ta
Bởi chưng cơn rét ngàn năm đến
Trên chiếc thuyền "Tôi" trôi lạc bến
Khóc rơi nước mắt tựa sao mờ
Buồn toả hương xa như gió quyện

Đau thương mòn mỏi kiếp chơi vơi
Thiếu cả màu xanh, thiếu ánh trời
Thiếu cửa vô cùng trên sự sống
Tái teo da thịt, bút tàn hơi
Năm ba họp đến cười vênh váo
Mây khói tràn đi hút ngậm ngùi
Hồn bóng bọt theo mây bóng bọt
Uổng công xanh đỏ tạo đồ chơi!

Bỗng từ ruộng lúa rừng cây nổi
Một ý cang cường như bão tới
Những trang áo rách bọng ve sầu
Vác chí anh hùng ra chấp chới
Ra đi mở hội của giang san
Khổ với phong sương, họp với đàn
Hứa gặp cuộc đời trên chót đỉnh
Đánh cho đêm cũ bóng lìa tan

Búa đe, cày cuốc những lo chung
Cây bút kiêu căng hoá ngượng ngùng
Người thật anh hùng, cười giản dị
Ta sao làm bộ giữa hoàng cung?
Cung vàng cũng phá ra dân chúng
Huống nữa bài văn đóng bịt bùng?
Sự sống vẫn còn hơn cả chữ
Máu xương hơn cả những lời trong!

Đội binh văn sĩ với người thơ
Mới giật mình run trong ảo tưởng:
Mũ thiên tử giả, áo hoa vờ
Tiên nữ sương mờ, tri kỷ gượng
Tháp ngà lạnh lẽo tựa mồ chôn
Xuống vội, ra đường tìm ánh sáng!
Bấy lâu khuyên nhủ vẫn đêm hồn
Một phút tỉnh bừng vì Cách mạng!

Nghe triều mới biết bể nhân gian
Sông phải về theo, suối phải hàng
Đổ giốc trăm nguồn về sự sống
Ánh vui lên mãi vượt thời gian
Ta đi, mặc kệ những người rơi
Nghe tiếng gà kêu, họ chết rồi!
Thơ ẩm mùi men, văn ngạt thuốc
Họ tàn - Ta cứ bước lên thôi!

Bút ta mong được đầy hơi sống
Hơi của muôn nghìn, hơi đại chúng
Đầy niềm trở dạ của thời nay
Mang nặng tương lai, hứa đến ngày
Đầy rẫy hoa xuân nhân loại mới
Đầy thêm mật ngọt bướm vàng bay
Và đầy những cánh mừng phơi phới
Khi chuyển ngàn thân, quân tiến tới

Chữ nằm trong trận tựa muôn binh
Câu sắp theo câu họp biểu tình
Ra lệnh cho vần không được dỡn
Theo còi, nhằm tới đích xa xanh
Huyết quản là giòng mực láng lai
Đội binh văn sĩ của ngày mai
Hướng đôi cánh mũi theo hơi súng
Vác bút lên đàng, bước: Một! Hai!

Tác giả: Xuân Diệu

Bài thơ 5: Bài thơ tháng Tám

Các anh - những người Tháng Tám
Các anh đâu rồi? Thấm mệt rồi chăng?
Các anh nghĩ gì sau nếp nhăn vầng trán
"Thế sự du du..." thật giả nhập nhằng!
Có lẽ nào? Có lẽ nào? Lịch sử
Lại như con thò lò trong ván bài quỉ dữ
Máu nhân dân tuôn chảy đúc ngai vàng
Bạo chúa ngồi lem lẻm tụng nhân dân?
Ơi em gái Trường Sơn mười tám tuổi
Cùng đồng đội đêm nao truy điệu sống cho mình
Và cứ thế dấn thân vào lửa dội
Em nghĩ gì sau cặp mắt kiên trinh?
Em nghĩ tới tương lai tươi thắm ngọt lành?
Tương lai ấy bây giờ tôi sống dở
Quay mặt vào đâu cũng phải ghìm cơn mửa
Cả một thời đểu cáng đã lên ngôi
Tôi bước đi trên đất nước nghẹn lời
Các anh đâu rồi?
Những người Tháng Tám
Chẳng nhẽ khoanh tay nhìn tấn trò bội phản
Dân tộc này bị vỡ nợ Tự Do?
Dân tộc từng sống chết chẳng so đo
Quyết không làm nô lệ
Sao hôm nay Người đành cam chịu thế
Mặc thân phận mình dưới ách tà gian
"Việt Nam bao năm ròng rên xiết lầm than..."
Câu hát cũ lòng tôi rỉ máu
Kìa em gái Trường Sơn hiện hồn về nhìn tôi đau đáu
Tháng tám ơi! Tháng Tám nước non mình
Tôi lại đi, lầm lũi cuộc hành trình
Chỉ có thế thôi! Thơ
Với cường quyền
Ðối mặt...
Sống trong tôi là triệu người đã khuất
Ðang thét đòi món nợ: Tự Do!

Tác giả: Bùi Minh Quốc

Bài thơ tháng 8

Bài thơ 6: Ta đi tới

Ta đi giữa ban ngày
Trên đường cái, ung dung ta bước.
Đường ta rộng thênh thang tám thước
Đường Bắc Sơn, Đình Cả, Thái Nguyên
Đường qua Tây Bắc, đường lên Điện Biên
Đường Cách mạng, dài theo kháng chiến...
Đến hôm nay đường xuôi về biển
Mới tinh khôi màu đất đỏ tươi
Đẹp vô cùng, Tổ quốc ta ơi!
Rừng cọ đồi chè, đồng xanh ngào ngạt
Nắng chói sông Lô, hò ô tiếng hát
Chuyến phà dào dạt bến nước Bình Ca...

Ai qua Phú Thọ
Ai xuôi Trung Hà
Ai về Hưng Hoá
Ai xuống khu Ba
Ai vào khu Bốn
Đường ta đó, tự do cuồn cuộn
Bốt đồn Tây đã cuốn sạch rồi!
Sông Thao nao nức sóng dồi
Ai về Hà Nội thì xuôi cùng thuyền.

Ờ đã chín năm rồi đấy nhỉ!
Kháng chiến ba ngàn ngày không nghỉ
Bắp chân, đầu gối vẫn săn gân
Ngẩng đầu lên: Trong sáng tuyệt trần
Tháng Tám mùa Thu xanh thắm
Mây nhởn nhơ bay
Hôm nay ngày đẹp lắm!
Mây của ta, trời thắm của ta
Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà!

Đã tan tác những bóng thù hắc ám
Đã sáng lại trời Thu tháng Tám
Trên đường ta về lại Thủ đô
Cờ đỏ bay quanh tóc bạc Bác Hồ!

Mẹ ơi, lau nước mắt
Làng ta giặc chạy rồi!
Tre làng ta lại mọc
Chuối vườn ta xanh chồi
Trâu ta ra bãi ra đồi
Đồng ta lại hát hơn mười năm xưa...
Các em ơi, đã học chưa?
Các anh dựng cho em trường mới nữa
Chúng nó chẳng còn mong dội lửa
Trường của em đứng giữa đồi quang
Tiếng các em thánh thót quanh làng.

Ai đi Nam Bộ
Tiền Giang, Hậu Giang
Ai vô thành phố
Hồ Chí Minh
Rực rỡ tên vàng
Ai về thăm bưng biền Đồng Tháp
Việt Bắc miền Nam, mồ ma giặc Pháp
Nơi chôn rau cắt rốn của ta!
Ai đi Nam - Ngãi, Bình Phú, Khánh Hoà
Ai vô Phan Rang, Phan Thiết
Ai lên Tây Nguyên, Kông Tum, Đắc Lắc
Khu Năm dằng dặc khúc ruột miền Trung
Ai về với quê hương ta tha thiết
Sông Hương, Bến Hải, Cửa Tùng...

Ai vô đó, với đồng bào, đồng chí
Nói với Nửa - Việt Nam yêu quý
Rằng: Nước ta là của chúng ta
Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà!
Chúng ta, con một cha, nhà một nóc
Thịt với xương, tim óc dính liền

Dù ai nói ngả nói nghiêng
Lòng ta vẫn vững như kiềng ba chân
Dù ai rào giậu ngăn sân
Lòng ta vẫn giữ là dân Cụ Hồ!

Ta đã lớn lên rồi trong khói lửa
Chúng nó chẳng còn mong được nữa
Chặn bàn chân một dân tộc anh hùng
Những bàn chân từ than bụi, lầy bùn
Đã bước dưới mặt trời Cách mạng
Những bàn chân của Hóc Môn, Ba Tơ, Cao - Lạng
Lừng lẫy Điện Biên, chấn động địa cầu
Những bàn chân đã vùng dậy đạp đầu
Lũ chúa đất xuống bùn đen vạn kiếp!

Ta đi tới, trên đường ta bước tiếp
Rắn như thép, vững như đồng
Đội ngũ ta trùng trùng điệp điệp
Cao như núi, dài như sông
Chí ta lớn như biển Đông trước mặt!

Ta đi tới, không thể gì chia cắt
Mục Nam Quan đến bãi Cà Mau
Trời ta chỉ một trên đầu
Bắc Nam liền một biển
Lòng ta không giới tuyến
Lòng ta chung một cụ Hồ
Lòng ta chung một Thủ đô
Lòng ta chung một cơ đồ Việt Nam!

Tác giả: Tố Hữu

Bài thơ 7: Nhớ mùa tháng Tám

Cờ đỏ sao vàng... Tháng Tám bốn mươi nhăm
Nhà hát Lớn... Mùa Thu năm Cách Mạng
Hà Nội Thủ Đô... Việt Minh mặt trận
Tự do Độc lập... Dân Chủ Cộng Hoà
Những tiếng thần reo rắt mãi, mãi lòng ta!
Nhớ hỡi nhớ, khóc oà vui biết mấy!
"Cái thuở ban đầu Dân quốc ấy
Nghìn năm chưa dễ đã ai quên..."
Cụ Hồ về, lần thứ nhất giao duyên
Với nước Việt, mà sao tình khắng khít!

Thu ơi, mùa Thu ơi! Ta sống hay là chết?
Cả hồn ta thương nhớ quá đi thôi!
Việt muôn năm, nước Việt lại ra đời
Ta tôi mọi, ta thành người trở lại
Hai năm qua, nay lại mùa Thu tới
Mỗi lần Thu tới, lại mới mùa Thu
Thu từ đây không Thu thảm, Thu sầu
Mà Thu sướng, nhuộm mầu xuân mát mát

Lá biếc xanh xanh, trời mở ngát ngát
Da tươi thịt thắm nở lại cùng sương
Áng mây bay như múa cuộc nghê thường
Nắng hạ giọng nói những lời dịu sáng:
Một ít thịt xương ta - đã theo cùng Cách mạng!
Mùa Thu tháng Tám, năm nốn mươi nhăm!
Khởi nghĩa đi lên, dân chúng rầm rầm
Máu đường phố gầm gầm, nghe nóng nóng

Và từ ấy trên thời gian to rộng
Thu Việt Nam có nghĩa một mùa xuân
Trăm năm sau, nghe Tháng Tám gần gần
Nghìn dân lại nhớ tình dân mới bén
Nhớ tự do đầu, đỏ vàng ước hẹn
Sao rất Thu vàng trong sáng như gương
Đỏ rất xuân, thơm rực máu bông hường
Ngày khởi nghĩa để Tháp Rùa ngây ngất!
Nhớ tất cả Năm Cộng Hoà Thứ Nhất
Như lá vàng cũng có nghĩa là vui
Như mưa ngâu dường có vị ngọt bùi
Như lụt lội chỉ tại lòng tràn ngập
Hà Nội! Thủ Đô! Cộng Hoà! Độc Lập!
Nhớ thương ôi ngày mới tuổi hoa lay
Chính quyền về đầy rẫy những bàn tay
Khiến chân đảo, khiến người say, nhớ lắm!
Tất cả nhớ quây quần Tháng Tám
Như bướm điên mê khướt một đài hoa
Lòng tiết trinh vui trong tiệc sáng loà
Tình nguyên thuỷ vẫn hãy còn run rẩy

Cải thuở ban đầu Dân quốc ấy
Nghìn năm chưa dễ mấy ai quên!".

Tác giả: Xuân Diệu

Thơ tháng 8

Bài thơ 8: Cách mạng thành công (19-8-1945)

Ngủ thời muỗi vắt tung hoành
Vắt chăn bắt muỗi, ngủ dành thương binh
Mong sao trời hé bình minh
Để cho các cháu của mình đỡ run
Dân công "trải lá làm rim"
Manh áo phủ tạm để tìm hơi chăn
Bao nhiêu cực khổ khó khăn
Chiến tranh vất vả Bác trăn trở nhiều
Đêm không ngủ lo đủ điều
Lương thực thiếu thốn, "đạn diều" đâu ra
Dân công bộ đội chúng ta
Tin tưởng Đảng Bác có đà vượt qua
Thế là chiến thắng đâu xa
Mười chín tháng tám ta đà thành công.

Tác giả: Đinh Thị Minh Thanh

Bài thơ 9: Mùa Thu

Mùa Thu không nóng như hè
Mùa Thu không rét như về mùa Đông
Mùa Thu cháy bỏng trong lòng
Mùa Thu khởi nghĩa non sông rợp cờ
Bảy ba năm đến bây giờ
Mùa Thu Cách mạng không mờ nhạt phai
Hai tuần khởi nghĩa khắp nơi
Bừng bừng khí thế ngút trời Việt Nam
Đánh kẻ thù dập tan hoang
Việt Nam chiến thắng hoàn toàn tự do
Lập nên Dân Chủ Cộng Hoà
Tuyên ngôn Độc lập sáng loà chiến công
Mừng ngày Thống nhất non sông
Mùa Thu năm ấy cờ hồng bay cao
Nhờ công Đảng Bác biết bao
Việt Nam độc lập ghi vào sử sanh.

Tác giả: Phạm Quang Quý

Bài thơ 10: Cách mạng tháng Tám

Mừng ngày Cách mạng thành công
Toàn dân phấn khởi non sông rạng ngời
Công ơn Đảng Bác muôn đời
Tuyên ngôn Bác đọc rạng ngời nước non
Áo rách đeo lon súng cà
Đói rét thiếu thốn nhưng mà yêu thương
Các cụ phụ lão lên nương
Trồng khoai trồng sắn chặt bương làn bè
Khi con vượt suối băng kè
Không để con khổ lội khe trèo đèo
Có Đảng có Bác chống chèo
Toàn dân đoàn kết đẩy vèo ngoại xâm.

Tác giả: Đinh Thị Minh Thanh

Trên đây là những bài thơ hay về tháng 8, thơ tình mùa Thu tháng 8 lãng mạn mà VnAsk.com muốn chia sẻ đến bạn. Hy vọng, những thông tin vừa rồi là hữu ích đối với bạn. Cảm ơn các bạn đã quan tâm theo dõi bài viết!

Đừng quên truy cập chuyên mục Thơ, Văn trên VnAsk.com để tham khảo thêm nhiều thông tin hữu ích bạn nhé!