Chuyện kể bé nghe: Bài học về sự trung thực

Cập nhật: 09/04/2019 Sưu tầm
Đọc truyện: Bài học về lòng trung thực

Câu chuyện kể về một cậu bé tên là Sơn, ba của Sơn mất sớm trong chiến tranh. Trong bài kiểm tra văn của lớp, cô giáo đã ra đề văn là: Hãy tả buổi làm việc ban đêm của ba em. Và Sơn đã nguyên giấy trắng, cô giáo đã cho Sơn 0 điểm, cả lớp cũng rất bất ngờ vì bình thường Sơn là một học sinh giỏi văn. Tuy nhiên khi mọi người đã hiểu rõ lý do Sơn không làm bài kiểm tra thì mọi người đều cảm thấy thán phục và yêu mến Sơn hơn vì lòng trung thực của cậu. Đây là một bài học rất đáng quý về lòng trung thực mà các em nhỏ nên học tập theo.

Nghe đọc câu chuyện: Bài học về sự trung thực

Đọc truyện Bài học về sự trung thực

Hai cha con cùng nói chuyện với nhau về bài kiểm tra văn vừa rồi ở trên lơp:

Con: Ba ơi, con quên chưa khoe ba là bài kiểm tra vừa rồi con được điểm cao nhất lớp đấy!

Ba: Thật vậy ư, con được mấy điểm?

Con: 8 điểm ba ạ, trong khi bạn Sơn giỏi văn nhất lớp con lần này lại bị 0 điểm đấy ba ạ.

Ba: Không điểm ư, sao vậy? Đề văn khó quá sao?

Con: Không khó ba ạ, đề văn là "Hãy tả buổi làm việc ban đêm của ba em"

Ba: Vậy con đã tả như thế nào?

Con: Dạ, vì ba không làm việc ban đêm nên con đã tưởng như ba chính là bác hàng xóm bên nhà mình vẫn hay làm ca đêm đó ba.

Ba: Vậy sao, vậy bạn Sơn bị điểm 0 đó bạn ấy tả cái gì?

Con: Bạn ấy để giấy trắng ba ạ.

Ba: Ồ vậy thì bị 0 điểm là đúng rồi.

Con: Không phải ba ạ, để con kể cho ba nghe nhé.

Câu chuyện xảy ra trước đó ở trên lớp:

Cả lớp cùng bàn tán nhau về điểm bài kiểm tra văn vừa rồi.

Cậu được mấy điểm?

5 điểm. Còn cậu?

6 điểm, sao cô cho khắt khe thế nhỉ?

Mình tả rất hay thế mà chỉ được có 5 điểm. Chắc có lẽ Sơn được điểm cao nhất lớp ấy nhỉ.

Ừ, học sinh tiên tiến mà lại.

Ờ nhưng sao trông bạn ấy buồn thế? Cứ cúi gằm mặt xuống kìa!

Cô giáo: Nào, cả lớp xong chưa? Ổn định trật tự nào.

Cô giáo: Em Sơn, Sơn đâu? Tại sao em không làm bài?

Kìa Sơn, cô hỏi kìa!

Các bạn cùng lớp xôn xao thắc mắc vì Sơn không làm bài kiểm tra lần này.

Cô giáo hỏi lại một lần nữa: Sơn tại sao lần này em không làm bài?

Sơn: Thưa cô, con... Bởi vì con chẳng biết viết cái gì ạ. Sơn ấp úng trả lời.

Cô giáo: Sao lại không biết viết cái gì, đề bài đâu quá khó? Sao em lại không làm?

Sơn: Bởi vì, con... Con...

Cô giáo: Hãy giải thích rõ ràng ra đi! Em có biết bỏ bài thi là rất nghiêm trọng không. Cô muốn nói với em rằng nếu em không thành thật sửa chữa em sẽ bị hạ hạnh kiểm đó.

Sơn: Nhưng mà cô ơi, con không viết được. Bởi vì con không có...

Lúc này, cô giáo mới chợt nhớ ra là Sơn không có ba, Sơn mồ côi từ khi lọt lòng mẹ. Ba em hy sinh khi làm nhiệm vụ, từ ấy mẹ ở vậy nuôi Sơn khôn lớn.

Cô giáo đã ôm Sơn vào lòng và xin lỗi em.

Người cha của cậu bé sau khi nghe con kể xong câu chuyện ở trên lớp đã rất xúc động.

Ba: Cậu bạn của con thực sự rất đáng khen!

Sao lại đáng khen hả ba? Con thấy làm gì phải thế. Nếu là con con sẽ tả ba của đứa khác chứ không bao giờ chịu bị 0 điểm.

Ba: Con nhầm rồi, bạn Sơn của lớp con bị 0 điểm đó là một nỗi đau nhưng đối với con đó là một bài học, bài học về sự trung thực. Sáng tạo không đồng nghĩa với sự bịa đặt, giữa những sự bịa đặt và trang giấy trắng bạn Sơn của con đã đúng. Cậu ấy đã để lại trang giấy trắng trung thực trên bài viết.

Sau khi đọc câu chuyện trên đây, hy vọng các em nhỏ sẽ rút ra bài học cho riêng mình